Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 24)

alt 

    lái xe về phía em cười...

Sáng nay trời đẹp như gái khóc
Mắt lá tinh cầu giọt sương trong
Lom khom ta ngược lên mấy dốc
Mặt trời phía trước lóa đường cong
Lòng xui ta hát lời ngang dọc
Chim rối chân ngày cánh mênh mông
Em có bay về trên biển tóc
Đừng thóc mách ta vượt cầu vồng...

Ta vượt cầu vồng sáng lung linh
Múa xoay tay lái hát một mình
Dường như cặp mắt em vô tịnh
Reo mấy ánh cười phía bình minh
Chiêm bao cuối tháng như cổ tích
Người cứ về nhau buổi xuân tình
Tiếng hát chừ khan... Chừ... đến đích
Con đường loáng thoáng,... v. rung rinh.

 __________________________________________
alt
     
        TRĂNG LẠI VỀ.

Em về, tình cãi tử rồi
Vầng trăng đáy nước cũng hồi sinh theo
Trời nghèo dạm hỏi đất nghèo
Liên hoan một chén nguyệt treo đôi bờ.
  
______________________________

       TRĂNG SO... LE.

Đa đoan trăng xếp trăng xòe
Rằm vừa viên nguyệt so le với mình
Cũng rong rêu nhuộm mái đình
Cũng tròn lá thẩm dập dềnh cội đa.
  
_______________________________

     MƯA ĐÊM TRĂNG SÀI GÒN.

Đêm Sài Gòn... là lá la
Đèn xanh đèn đỏ trăng qua ngập ngừng
Mưa Sài Gòn... dửng dừng dưng
Ướt ai cứ ướt miễn đừng ướt em.
  
______________________________

     Về thôi, em !

Về thôi...
Xúm vá đời nhau
Bao nhiêu lổ rách khéo khâu cũng lành
Em cầm một ngón tay anh
Nhấn lên mép vãi mà khanh khách cười...

Về thôi...
Anh giặt quần cho
Ba năm ngồi đợi chắc vò mõi tay
Phơi tình, ai dám phơi dây
Mong manh chi lắm tình bay... ướt đời.

Về thôi...
Giở áo gãi lưng
Mùa đông gió xéo, mùa xuân mưa dày
Nằm yên, em nhé! thẳng ngay
Bóng anh đổ xuống, miệng đầy... miệng nhau.
  
________________________________
  
           cHạNg VạNg.

Chạng vạng... chiều,
Chạng vạng... tôi
Mây màu nước mía mây trôi dập dình
Bên song vạch mớ tóc mình
Sợi đen sợi bạc vô tình đuổi nhau.

Chạng vạng... chiều
Chạng vạng... em
Sóng màu khói thuốc sóng lem nhem bờ
Cát xe thành quách ơ hờ
Dã tràng lam lụ khóc mờ trùng dương.

Chạng vạng... đời
Chạng vạng... nhau
Nước màu vỏ đậu qua cầu phu thê
Mai sau duyên nợ xui về
Biết chiều có nhuộm tím bề thủy chung?
  
______________________________

      cHưA nHé Em !

Có người vạch áo tình nhân
Xem lưng cõng gánh nợ trần oằn chưa
Ngậm ngùi da mỏng thịt thưa
Em chưa té sấp trời chưa cho nằm.

Có người tốc váy tình nhân
Xem chân bươn chãi đường trần mõi chưa
Nghẹn ngào bếp sớm chợ trưa
Em chưa ngã quỵ trời chưa cho ngồi.

Có người cạy miệng tình nhân
Xem lời gian dối đã gần môi chưa
Ơn giời, tích cũ chuyện xưa
Em chưa hề giấu, ta chưa mắc lừa.

                           (Hùng Nguyễn)


 
  


  

PHONG THẦN YẾN - Thơ Hùng Nguyễn.

   
        PHONG THẦN YẾN.  

Chuyến xe thiên cổ lên trời
Linh xưa ai oán vọng cười thê lương
Mây ngàn phương!
Mây ngàn phương!
Vầng khăn tang chế dặm trường non sông
Người đi chưa hết tang bồng
Hùng thiêng sa lệ cuối dòng sử đau
Lạnh lùng thế cuộc cỏ khâu
Đời chưa nhận diện rêu đầu bia xanh
Ôi, Thiên thanh!
Ôi, đầu gành!
Quạ kêu khắc khoải... Biên thành ngẩn ngơ.  

                             (Hùng Nguyễn)
                                       (SINH VI TUONG, TU VI THAN)
  



Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (5)

    
     
    HOAN HÔ.
Hoan hô... Đêm đã sạch mình
Kệ trăng tình địch theo rình đôi ta
Trăng vênh nghiêng nửa tỳ bà
Bóng em... sâu róm, bóng ta... dế mèn.
  
________________________________

      TIẾNG NGỰA XA.
Leng keng ngựa tế gầm trời
Cỏ chưa xanh dấu chân người cách ly
Vườn em nắng lịm quá thì
Anh về... Hết trứng, lấy gì có con?
  
_____________________________

      CUỐI TUỒNG.
Có người chứng ngộ chiều nay
Câu thơ lễ độ khoanh tay đứng hầu
Lòng như ba khắc trống chầu
Rủ đào hát bội ngủ lầu tọa đăng.
  
_____________________________

      THƠ NHỎ.

Em chê thơ nhỏ như... chim
Thơ to anh biết đi tìm ở đâu
Chim nhỏ cái mỏ lưỡi câu
Mồi tình anh móc tận sâu đáy lòng.
  
_____________________________ 
 
     NHIỄM.
Từ em trải áo vô cùng
Lòng ta thôi cũng nhiễm trùng tình em
Chén chiều vênh váo nhá nhem
Nhân danh vi khuẩn tay thèm vuốt ve.
  
______________________________

      NỖI SỢ.
Ô hay, tóc đã bông lau
Ngậm ngùi thương bậu bể dâu nặng thề
E rồi cốt nhục thất thơ
Mặc may xá lợi gắng chờ thấy nhau.
  
_______________________________

      CHIM TỪ QUY.
Chim Quy gào vợ xé trời
Nắng nằm chật đất, Từ ơi, đâu rồi?
Băng qua mùa động chia phôi
Bóng em bằn bặt, mồ côi sao, Trời?
  
______________________________

      HƯỞNG DƯƠNG.
Ngày nào chưa hết hưởng dương
Anh thề chăm chỉ yêu thương em hoài
Sợ chừng hưởng thọ sống dai
Thần kinh lộn xộn thấy ai cũng tình.
  
______________________________
      VỌNG XƯA.
Những chiều nhếch nhác rượu ôm
Nỗi buồn giun dế cũng lồm cồm say
Tài hoa khuất dấu chân mây
Câu thơ tế đĩ cũng bày đặt... sang.
  
____________________________

      KHÔNG ĐÁNG.
Xin đừng xúm chửi Việt kiều
Ta bà thế giới cũng nhiều đứa nên
Chẵng qua thất thế đâm hèn
Tha phương cầu thực, trống kèn... quên đau.
  
___________________________________

      U.60
Vô tư cũng sắp sáu mươi
Đếm mùa đểu cáng cõi người thâm niên
Đội ơn mắt gái ba miền
Khóc ta... bị Thiến bị Thiền bởi... Em.
  
_______________________________
  

    
     MIỀN TÔN KÍNH.
Nhà Thờ - Chùa Miểu - Vú Em
Ba nơi thành kính tôn nghiêm nhất đời
Ta quỳ không đợi ai mời
Ngửa Tâm hứng lấy bao lời từ bi.
  
______________________________

     HƯƠNG THƠ.
Phân Bắc thúi hơn phân chuồng
Nên thơ xứ Bắc vẫn thường hay hơn
Thương mình cái mũi văn chương
Ngửi nhằm thơ thủm nhớ hương ỉa đồng.
  
_______________________________

     BỤT... ĐUI.
Có khi cả Bụt cũng nhầm
Đâu hay cái Ác tầm ngầm bên trong
Để cho con Tấm sổ lồng
Trèo lên vỏ thị xuôi dòng Bất nhân.
  
_____________________________

     QUY Y.
Sáng mai xuống tóc vô chùa
Cả đời còn lại mút mùa ăn chay
Đoạn tình, chơi nốt đêm nay
Yêu Người ít trận..., bạch thầy, cắt duyên.
  
___________________________________

     CHIỀU HOA KỲ.
Láo lơ như... chó cùng đường
Lòng ta xứ Mỹ vô thường thần kinh
Chiều chiều tựa bóng hư vinh
Nhớ người bản xứ, thất tình... vợ ai.
  
______________________________

     BĂN KHOĂN LÒNG ĐÒ.
Em một bên - Vợ một bên
Phía tình, phía nghĩa biết chênh phía nào?
Nồm Nam thương gió Hạ Lào
Đôi bờ nắng quái lao đao lòng đò. 
  
_________________________________
  
    CHƠI KHĂM.
 Ngày xưa thượng đế chơi khăm
Nhốt ta một trận mười năm nhớ đời
Chừ, ta chơi khăm lại trời
Đè em... Yêu giữa cõi người tôn nghiêm.
  
__________________________________

     CHIỀU XUÂN.

Nồng nàn như hớp rượu dâu
Đỏ hoàng hôn nhuộm bả trầu môi em
Tội gì ta chịu kiêng khem
Chiều Xuân đáp xuống bên thềm đời nhau.
  
______________________________________

     NẮNG MUỘN.

Rã rời bên núm vú hồng
Môi khô anh cũ vỡ lòng tình xa
Đông người tráng lệ phong ba
Dưng không chiều muộn nguy nga nắng đầy.
  
_______________________________________

          GIỮ.

Đưa tay anh nắm, Nàng ơi!
Kẻo chiều lắm gió lên trời làm sao?
Kinh qua mấy cuộc ba đào
Cứ nghe rười rượi bổ nhào ôm em.


                        (HÙNG NGUYỄN)