Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

KHÚC HOÀNG LƯƠNG - (Thơ Hùng Nguyễn).


           KHÚC HOÀNG LƯƠNG.

    Đêm chùa đánh mất tiếng chuông
    Hồn sa di mộng hoàng lương chập chùng
    Ngựa xe gió bụi trùng trùng
    Kim ngân sấp ngửa, người cùng đời... say.

Đêm mơ trên Phong Ba Đình?
-Thước gươm khốn quẩn tiếng kình lao xao
Máu chìm đáy mắt xé đau
Cú kêu khắc khoải kính chào thiên thu...

Đêm mơ trên Bá Lạc Đài?
-Lời oanh giọng yến vọng ngoài nhân luân
Em cười chi nụ tri ân
Để bia huyết sử mấy lần trở lưng...

Đêm mơ trên Phụng Nghi Đình?
-Bóng em đổ xuống tượng hình ải quan
Ngậm ngùi ngựa tía ngủ lang
Bên kia trăng cũ, giang san bên nào...

Đêm mơ trên Đoạn Đầu Đài?
-Băn khoăn sông núi còn ai mũi lòng

Khóc giùm ít giọt viễn vông
Thương cho vai diễn, hết tuồng, xuôi tay...

    Giọng con chim Khách lạc mùa
    Hót văng ra tiếng chuông chùa ngày xưa
    Mây ngàn viễn xứ hóa mưa
    Ướt trăm thổ mộ cũng chưa hoàn hồn...

                       (HÙNG NGUYỄN)
 
 








KHI EM MÊNH MÔNG RỘNG. (Thơ Hùng Nguyễn)

      
     kHi Em MêNh MôNg Rộng...

Mênh mông...
Mênh mông cặp mắt một người
Liếc ngang sông Dịch chẻ lời nguyền xa
Mây chìm sóng nổi hải hà
Hàng mi treo chuổi lệ sa phía người...

Mênh mông...
Mênh mông da thịt một người
Trãi nồng nàn rộng kính mời lấy nhau
Ta về nằm trắng mai sau
Sắc hương ngàn dặm dãi dầu sớm hôm...

Mênh mông...
Mênh mông lòng dạ một người
Bao nhiêu bể khổ mấy vời thanh thiên
Dường em lục địa chữ điền
Thủy chung xâm thực sạch miền... mênh mông...

                       (HÙNG NGUYỄN)