Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

NGŨ NGÔN TÌNH. (Thơ Hùng Nguyễn)


        NGŨ NGÔN TÌNH.

Tình mỏng như giấy quyến
Cuốn hờ làn khói bay
Môi mềm như gió liệng
Thổi nồng chén rượu say.

Hẹn trăm năm ngàn năm
Tấm tình nhăn nếp gấp
Thêu chi lời tú cẩm
Ta còn em dấu trầm.

Tình chua chua ngọt ngọt
Chan đỏ chén trùng phùng
Em cay như trái ớt
Hít hà chảy thủy chung.

Hẹn năm này năm nữa
Con sáo rũ trong lồng
Mùa xuân em lần lữa
Liếc hờ bên kia sông.

Tình như cây chổi đót
Quét vui buồn vào thơ
Ta đương không đi hốt
Rác rưởi em khù khờ.

Hẹn ngày kia ngày nọ
Thương đôi bề tấc gang
Mở lòng như quán trọ
Đón đời nhau... Quy hàng!
 

                                          (HÙNG NGUYỄN)
 

GÓC THIÊN ĐƯỜNG VẮNG VẺ. (Thơ Hùng Nguyễn)


     GÓC THIÊN ĐƯỜNG VẮNG VẺ.

Thiên đường chiều nay nắng
Ta đem phơi cuộc tình
Bầy chim chuyền phố lặng
Gắp hạt buồn phục linh.

Thiên đường chiều nay gió
Em hoa bay váy xòe
Cười trên môi phượng đỏ
Nhả hạt tình u mê.

Thiên đường chiều nay vắng
Hồi kinh nguyện tật nguyền
Có hai người nhắm mắt
Cắn vỡ từng uyên nguyên.

Thiên đường chiều nay lạnh
Em ngồi xếp trăm năm
Run run bờ vai mảnh
Đỡ bóng đời mù tăm.

Thiên đường chiều nay rỗng
Cây táo khô thay màu
Người bên người hoài vọng
Mai nén chặt đời nhau.

Thiên đường chiều nay khép
Góc vắng vẻ ta về
Tay chìm tay chắc lép
Gối đời nhau mải mê.

Thiên đường chiều nay đỏ
Lửa thắp ráng mây ngàn
Người thương người to nhỏ
Đừng làm bỏng đêm hoang.
 

                                  (HÙNG NGUYỄN)
 

NGẪU HỨNG NGÀY TUYẾT MUỘN. --------- (thơ Hùng Nguyễn)


       NGẪU HỨNG 
       NGÀY TUYẾT MUỘN.


Tuyết tháng Tư
Em ơi,
Tiền mãn... ấy
Mai lỡ mùa nhân nhượng Cúc đơm bông.

Gái cuối Thu
Em ơi,
Tiền mãn... ấy
Gió ầm ào vơ vội nốt mùa giông.

Ta vào Đông
Em ơi,
Tiền mãn... ấy
Nắng có dày giữ nổi Tuyết đi rông?



                                  (HÙNG NGUYỄN)