Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013
Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (6)
NGỰA VỀ NAM.
Ngựa miền Trung thổ về Nam
Qua chiều lắm cỏ đâm ham Sài Gòn
Cỏ từ đũng váy gái non
Cỏ tươi đến tận miền son gái già.
___________________________
BỤI VƯƠNG GIA.
Thứ phi hoàng hậu lầu xanh
Rượu giang hồ uống mà thành quân vương
Úp ly dạ ngọc bên đường
Long nhan trắng mắt phố phường đỏ xanh.
_________________________________
VIẾNG MỘ.
Rủ nhau viếng mộ ông bà
Chuối bông thì ít Vốt-ka thì nhiều
Mới trưa mặt đã như chiều
Tổ tiên rã thịt quạ diều còn bay.
___________________________
NGHĨA.
Em dâu đã bỏ em ta
Sợ em lúc chết thành ma không chồng
Thương em, đâu dám đèo bòng
Cái vòng đạo lý như còng khóa tay.
__________________________
THIỀN TÂM.
Làng đồn chùa chứa thi nhân
Bảy phần Bùi Giáng ba phần Thích ca
Rượu thơm ngát chiếu kiết già
Tâm thiền giữa rún đàn bà khỏa thân.
______________________________
GA XÉP.
Đoàn tàu có ghé sân ga
Làm ơn nhắn lại vài ba hồi còi
Kẽo chiều thị trấn mồ côi
Đường ray ga xép lẻ loi khóc muồi.
____________________________
HÓA KIẾP.
Kiếp này đã lỡ cỏ cây
Kiếp sau ráng biến thành mây về nhà
Mây người chạm trán mây ta
Hóa mưa mà khóc quan hà biệt ly.
_____________________________
HÃI.
Ta không sợ đất sợ trời
Gan to chưa chắc có người nào hơn
Vậy mà... mẹ giận, em hờn
Lại nghe nước mắt đau hơn đòn thù.
______________________________
CẬP NHẬT ĐỜI.
Thời xưa quần lãnh lưng thun
Có thương cũng chẵng cho luồn tay vô
Nay đời dây kéo quần bò
Không thương sao biết (xxx)(xxx) nhất làng.
_________________________________
MỘNG DU.
Đêm nay đừng ngủ với ai
Để chiêm bao dắt liêu trai em về
Hoa vàng cuối độ sơn khê
Chín con mắt nẫu tứ bề mộng du.
____________________________
ÁO DÀI.
Sững sờ dáng lụa áo dài
Hông em trắng nõn lõa ngoài nhân gian
Ta tu chửa sạch lòng trần
Vài cen ti mét mộng gần Quan Âm.
_____________________________
NỖI NHỚ BUỒN HIU.
Đêm nằm đứt ruột nhớ người
Sá chi có thể tinh lời hứa suông
Đùng đưa lưới võng mắt buồn
Sợi mây đã mục, con buôn đã giàu.
____________________________
NGỘ.
Niết bàn..., tu khổ, lại xa
Em ngồi toilet bằng ba thiên đàng
"Đi mau, về chậm" đấy chàng!
Em thơm em sạch như hàng chưa khui.
_______________________________
TIẾNG ĐÊM.
Em nằm đâu đó trong ta
Có nghe sâu thẳm tỳ bà phỉnh đêm
Có nghe ngọn vú reo mềm
Mừng nhau Bắc đẩu xuống thềm ái ân.
_____________________________
ĐỒNG CẢM.
Ai từng ăn mặn ngủ chay
Mới thương những chiếc tàu bay lạc bầy
Ai từng ngủ mặn ăn chay
Mới thương kẽ đói kéo cày trên non.
________________________________
NẾM CHIỀU.
Khi thèm một chút mênh mông
Ta le lưỡi liếm vào không gian chiều
Hoàng hôn lắm trẻ thả diều
Chợt nghe vị giác vướng nhiều hương xưa.
_________________________________
CHIỀU NGƯỢC.
Sáng nay chim hót quá chừng
Dường như nắng đã rập rình đâu đây
Mưu đồ gầy lại cơn say
Ô hay, nát rượu từ ngày em đi !
______________________________
KINH CHIỀU.
Thương chi thứ gái có chồng
Tiếc chi con sáo trong lồng người ta
Để chiều Bát nhã ngân nga
Trang kinh khẩn thiết phương xa chán chồng.
__________________________________
LIẾM.
Trùng phùng ta liếm mặt nhau
Như Phèo liếm Nở, như Mầu liếm Nô
Mặt người nắng hạn đồng khô
Mặt ta dúm dó thương hồ về kinh.
______________________________
RÓT CHIỀU.
Xòe chi đôi kẻ ngón tay
Vốc chiều chảy hết sạch ngày nắng thơm
Ngữa ra chằng chịt ma phương
Lối về hun hút nẽo đường mây không.
_______________________________
TÌNH CHAY.
Hôn người nước miếng như chao
Râu ta như cải chấm vào ngọ trai
Thương mình một cuộc tình chay
Nghe da thịt réo... ăn mày mỏ chuông.
_______________________________
MIỀN HOÀNG HÔN.
Nắng chiều xô núi cũng nghiêng
Biết che có hết nửa miền lãng quên?
Người về lắm tuổi không tên
Ngó quanh ngó quất ai đền đời ai?
______________________________
GIỮA NGOẶC ĐƠN.
Bần thần như gái mất trinh
Cửa lòng khép kín, cửa mình hở hang
Thơ ngoan chưa kịp xuống hàng
Thơ hoang đâu sẵn chảy tràn ngập nhau.
(HÙNG NGUYỄN)
THƠ SONG ĐẤU - (Hùng Nguyễn và Lan Phương KTV).
Nguyên tác bài thơ:
(Bài thách của Lan Phương KTV)
KHÚC MUỘN
Có phải Thu về dỗ gió lay?
Quyện trời u ám trĩu lòng mây
Chênh chao phiến úa phai vườn cũ
Mộng mị dòng ngâu nhạt núi gầy
Những cánh tàn hoa hờn tủi rụng
Mấy mùa quên hẹn nhớ thương vây
Từ chim vẫy biệt xa mòn mỏi
Để sóng lang thang biển mặn đầy.
Quyện trời u ám trĩu lòng mây
Chênh chao phiến úa phai vườn cũ
Mộng mị dòng ngâu nhạt núi gầy
Những cánh tàn hoa hờn tủi rụng
Mấy mùa quên hẹn nhớ thương vây
Từ chim vẫy biệt xa mòn mỏi
Để sóng lang thang biển mặn đầy.
(Lan Phưong KTV)
_________________________________
(Bài đấu của Hùng Nguyễn)
KHÚC HẸN
Về thôi kẻo lá vườn thu lay
Giọt nhớ em nhòa trắng ngõ mây
Kẻ đợi rêu phong bờ mắt thẳm
Người đi bụi phủ vết chân gầy
Niềm thương lặng lẽ bao tìm bắt
Nỗi hận âm thầm lắm bủa vây
Hỏi biển bao giờ thôi sóng cả
Thuyền anh cập bến tình em đầy.
___________________________________
-Hùng Nguyễn dịch thơ Thất ngôn của Lan Phương sang thơ Lục bát:
KHÚC MUỘN
Thu về dỗ gió lay ư?
Sao chiều trĩu xuống trầm tư mây ngàn
Chơi vơi lá rụng vườn tàn
Khẳng khiu Ngâu núi ướt tràn chiêm bao
Hoa rơi... hoa héo... nghẹn ngào
Bao mùa thương nhớ run bao nụ tình
Chim trời thôi biệt hải trình
Sóng lênh đênh cũng vắt mình, biển ơi!
(Hùng Nguyễn)
_________________________________
______________________________________
-Lan Phương chuyển thể Thất ngôn bài "KHÚC HẸN" của Hùng Nguyễn sang thể Lục bát, và sẵn tiện ký gởi chút mật ngôn của riêng mình. Rất mùi.
Dịch sang thể Lục Bát:
KHÚC HẸN
Lá lay ta phải về thôi
Ngõ em mây nhớ nhòa phơi trắng chiều
Người chờ phong thẳm thềm rêu
Người đi bụi phủ chân liêu xiêu gầy
Lặng thương mướn, lặng khóc vay
Âm thầm bủa hận vọc vầy tim nhau
Biển ơi, sóng cả tan mau!
Thuyền anh tạ bến tình sâu, em đầy.
(Lan Phương KTV)
_____________________________________
Dịch sang thể Lục Bát:
KHÚC HẸN
Lá lay ta phải về thôi
Ngõ em mây nhớ nhòa phơi trắng chiều
Người chờ phong thẳm thềm rêu
Người đi bụi phủ chân liêu xiêu gầy
Lặng thương mướn, lặng khóc vay
Âm thầm bủa hận vọc vầy tim nhau
Biển ơi, sóng cả tan mau!
Thuyền anh tạ bến tình sâu, em đầy.
(Lan Phương KTV)
_____________________________________
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)