Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017

KHÚC RU CHIỀU (Lục bát Hùng Nguyễn)


      KHÚC RU CHIỀU.

Chiều rồi, cõng nắng về đâu?
Mà nghe nặng trịch trên đầu vai xiêu
Ước gì em hóa thành diều
Ta buông sợi nhợ theo chiều em lên.

Chiều rồi, đuổi gió đi đâu?
Mà nghe thút thít trên lầu tịch dương
Hoàng hôn, ờ... lạnh viễn phương
Hồn hoang trơ tráo mán mường xuôi kinh.

Chiều rồi, uống mấy ly đâu?
Mà lêu đêu ngại bể dâu lòng người
Rượu cung kính tạ ơn đời
Nghe thinh không đổ giọng cười hả hê.

Chiều rồi, cởi áo bỏ đâu?
Mà trơ vết xước nhiệm mầu huệ ly
Chào đôi tay vẫy xuân thì
Ta thôi tự tiện bỏ đi một mình...

                        (HÙNG NGUYỄN) 



Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

MÙA TRĂNG... (Lục bát tứ tuyệt Hùng Nguyễn)

       ĐÒ KHUYẾT CÙNG TRĂNG.

Mây ngàn hạc nội miên trường
Tiếng Trương Chi động lên vườn nguyệt xưa
Đò cong sợ dáng trăng thừa
Vớt lên một khuyết cho vừa lứa nhau...

        ĐÊM THỊ NGẠN.

Ngón tay người lướt nguyệt cầm
Dưng khua phật tánh nảy mầm trong ta
Sinh linh cát bụi Hằng hà
Đêm ta thị ngạn, em và trăng... tươi.

       ĐIỆP ÂM.

Đi tu cũng giống đi tù
Nhớ đời thì ít nhớ m. thì nhiều
Quỷ yêu cũng giống người yêu
Ít khi lộ diện lại nhiều hóa thân.

       CHUYỂN GIỚI.

Đôi khi ta rất đàn bà
Sợ đời vô chủ, sợ già xấu đi
Đôi khi ta cũng nhu mì
Sợ tay vấy máu, sợ đi ngược đường.

          VỀ NGƯỢC.

Xoay đầu về ngược không gian
Nước non bao dặm mây ngàn bế quan
Quay lưng về ngược thời gian
"Giai nhân tự cổ" sang ngang mất rồi... 

          THỊ XÃ ĐÈN DẦU.

Nhớ xưa thị xã đèn dầu
Dắt em dạo phố, phố nâu màu Hời
Con trăng nhầm đất lẫn trời
Đậu lên cửa miệng em cười... sáng trưng.

         PHÚT THẬT LÒNG.

Ở đời ai muốn vô tù
Chẳng qua lỡ miệng: Trượng phu anh hùng
Đàn ông đành ráng vẫy vùng
Chớ ai mà dám giỡn cùng đạn bom.

        THỊ XÃ KHÔNG ĐÈN.

Nhớ xưa thị xã không đèn
Tình ngon nhờ lũ chó quen hơi người
Nửa đêm em lúng búng cười
Bởi răng mắc ngậm đôi lời rất... hư. 

     CHÚT ĐỜI LẶNG LẼ.

Không khai thì bảo rằng lì
Lục lâm thảo khấu đẹp gì mà khoe
Văn chương đâu phải là nghề
Chẳng qua nhỏ lửa kẽo khê chảo đời. 

       MÔI XƯA...

Môi hồng xưa chửa kịp hôn
Chừ trăm năm gọi vô ngôn mất rồi
Phải sông, bên lở bên bồi
Đôi ta lở cả đành ngồi xót nhau.

          CUỐI TUẦN.

Rượu ngon là bởi trăng tròn
Chưa say là bởi rượu còn nửa chai
Chơi dai là bởi đêm dài
Thơ hay là bởi ngày mai cuối tuần... 

          NGUYỆT...

Tròn lên em, sáng lên em
Vài ba hôm nữa là đêm rằm rồi
Cuộc chơi sấp ngữa luân hồi
Nguyệt ơi, tất tả một trôi không dừng.

         SÀI GÒN ĐẤY EM.

Sài Gòn không chỉ mỗi dơ
Sài Gòn còn lắm câu thơ đáng tiền
Em chơi, ta chẳng thấy phiền
Coi như em dạo chợ phiên Sài Gòn...

                 NỬA ĐÊM.

Mười hai giờ... Mười hai giờ...
Một dòng nước miếng ướt bờ môi cong
Vang hơn cả tiếng thạch sùng
tiếng ta chắt lưỡi bên vùng chiêu quân. 

            ĐÔI BÊN...

Bên kia sông núi ngàn trùng
Bên này hào khí chập chùng hoang mang
Sóng hung vỗ biển điêu tàn
Trời thôi tĩnh buổi em tàn nhẫn đi.

             VÔ TRẦN.

Em về, hào phóng đam mê 
Em về, phong tỏa bốn bề an như
Em cười, hoàn hảo chân thư
Em xui ta hóa thiền sư vô trần. 

           DẤU CHẤM HẾT.

Hết mơ áo gấm về làng
Một quan tài lạnh, nhà quàn hẩm hiu
Tiếc gì xương cốt hỏa thiêu
Chỉ lo biên giới mưa chiều, hóa vôi...

             HƯƠNG QUÊ.

Máy bay qua mấy biển rồi
Sao hồn vía vẫn nặng mùi cá kho
Đi tìm chi bến tự do
Mà lòng chật hẹp con đò mé sông...

          TÊN TUỔI.

Chánh quyền thường sỉ nhục ta
Nếu không phản động cũng là lưu manh
Thắng thua vua giặc cũng đành
Chỉ e bia miệng vô danh, dị òm!

             PHẠM GIỚI.

Giá xưa em chẳng đi chùa
Thì ta đã trọn một mùa sa di
Lòng Tham theo lá quét đi
Em qua vung vãi Sân Si ngập chùa.
 

                                   (HÙNG NGUYỄN)

TÓC ĐỔ. (Lbtt Hùng Nguyễn)

     

     
         TÓC ĐỔ.

Ngàn năm sông chảy đời sông
Trăm năm tóc đổ một giòng đầy lưng
Ngậm ngùi chim biệt xa rừng
Mây mùa thu ngỡ gió mừng tóc... reo.

                  (HÙNG NGUYỄN)
            
           TÓC BIẾC...
Tóc em khô khiểng như dây điện
Ta mới mon men đã chết chìm
Có phải sông đâu mà sóng biếc
Lớp lớp chập chùng ta ngã nghiêng...

Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

LBTT BẮT ĐẦU BÀI THỨ 502.

       HẬU LI DỊ.
Đi qua gai góc, chân trần
Giận trời không đặt mắt gần hơn tim
Phải chi bay được như chim
Mùa thiên di mặc sức tìm thổ cư...

      HẬU LY HÔN.
Được tin chồng bỏ em rồi
He he..., không biết nên vui hay buồn?
Tích hay đâu đợi mãn tuồng
Chỉ thương đào chánh như xuồng bứt neo.

       NGỰA CHƯỚNG.
Từ em rào giậu Miền thương
Trần lưng ngựa chướng lỡ đường nhơi rơm
Lặc lè thổ mộ áo cơm
Lốc ca lốc cốc rũ bờm hí khan...

          VÁ...
Gió năng nhặt lá vá rừng
Rừng xanh trở lại như từng chưa thu
Ta cười lành lặn trơn tru
Cảm ơn em chịu khó ru từng mùa...

     GIỜ LẤN SÓNG.
Nghìn trùng, quen "Dạ, em đây"
Đó đêm hoa mộng, đây ngày bình yên
Thầm thì, rúc rích, huyên thuyên
Đôi ta lấn sóng, đôi Chiền chiện... bay.

                                     (HÙNG NGUYỄN)






Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

CHÚ ĐẠI BI. (Lục bát tứ tuyệt Hùng Nguyễn)

     
        SÓNG SÁNH.
Hoàng hôn vừa sóng sánh chiều
Ta chờ sóng sánh môi Kiều hé ra
Ơ hay..., từng thắm chu sa
Mười lăm năm vội nhạt nhòa thế ư?

       LỄ CHÙA.
Lên chùa thưa Tất Đạt Đa
Vô Thường Không Sắc chỉ là đùa thôi
Trang kinh vô tự cháy rồi
Tiếng chuông đồng nát đãi bôi chín chiều...

     CHÙA NÀO PHẬT NẤY.
Phật nghèo cam phận chùa hoang
Hỏi thông thênh gió áo vàng ta đâu
Gió rằng: Tu chậm hành lâu
Đành đem tiểu Sắc nhuộm màu đại Không.

                               (HÙNG NGUYỄN)


Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

THÁNG BẢY XUÂN THU (Lục bát tứ tuyệt Hùng Nguyễn)

      
      TUYẾT NGUYỆT.
Hất hủi vầng trăng chi em?
Để mùa mãn nguyệt trắng đêm thương hồ
Ta còn đây tuyết cổ đô
Trắng trời mông quạnh bước thồ lâm ly...

       TIẾNG CHIỀU.
Tiếng chim chật cứng cả chiều
Lấn xô tiếng sóng thiếu điều vô âm
Ta ngồi ghế đá giả câm
Rình nghe tiếng vạc xuống nhầm công viên...

      LẶNG LẼ XÊ DỊCH.
Phù du hồ điệp liêu trai
Cớ chi nằm vạ trên bài thơ ta
Nhớ thương phải tội xa hoa
Mời em thức dậy đêm ngà ngọc... quên.

        TÁI NGỘ.
Gặp chi giữa cõi vô trần
Sắc hương cổ tích thoắt gần thoắt xa
Em, mùa xưa của người ta
Chừ về e giọt mật hoa đắng lòng.

      "...KỶ NHÂN HỒI".
"Bồ đào", "Mã thượng"... xuân thì
Mai sau tương ngộ còn gì cho nhau
Biển xanh khóc sóng bạc đầu
Tóc đây môi đó khóc màu thời gian.

       MƯA VỤNG.
Mưa chiều xuống phố vụng về
Ướt đâu không ướt ướt lề em qua
Lâm râm đủ khổ đời hoa
Giọt duyên báo hại lấm tà áo sương.

       VÀO CUỘC.
Cha tôi bỏ Bắc vào Nam
Bỏ vười lên núi để làm chinh phu
Bốn mùa chinh phụ toàn thu
Mẹ tôi ấm ức nằm ru đời mình.

           LẶNG.
Vườn xưa trăng cũ đâu rồi
Gã từ quan ấy về ngồi lặng câm
Mười năm hưng phế phù trầm
Tiếng hư vô rỗng, vỹ âm tịt ngòi...

           NÍU.
Gió lên em níu cánh diều
Hay em đang níu buổi chiều của ta?
Chiều ta giục nắng quan hà
Trườn qua hữu ngạn về nhà... hồi dương.

       CẦM CHỪNG.
Mưa cầm chừng, nắng cầm chừng
Mới khô đã ướt, mới mừng đã lo
Ta cầm chứng đến, thập thò
Em cầm chừng nhớ, đắn đo khóc cười.

        XÉ LỊCH.
Giờ thì ta rót nửa năm
vào cho đầy một kiếp lầm lỡ đi
Nghe từng tờ lịch tương tri
sáng nay nức nở, hỏng thi trường đời.

       CÕNG CHIỀU.
Đành lòng lở dỡ câu thề
Xắn quần, tất bật em về chân phương
Lạy trời, chóng vánh cải lương
Kịp em cõng nắng tà dương thắp... mình.

           TIẾC.
Có khi bán nửa cuộc đời
Cũng không mua nổi nụ cười mím chi
Có khi bán cả xuân thì
Cũng trả không hết nợ tri âm đàn...

       BUÔNG XUÔI.
Thôi đành nhắm mắt làm liều
Thử coi cái kiếp việt kiều ra sao
Mạ vàng dẫu ruột đặc thau
Đội ơn xứ khách rất giàu lòng nhân.

         VIỄN XỨ.
Từ em đỏ mắt chân trời
Tiễn người một chuyến mãn đời vô cương
Hề, ta bá tánh thập phương
Cuối đầu khuất nhục dặm trường Thục quyên...

                             (HÙNG NGUYỄN - 16/7/2017)