Thứ Hai, 8 tháng 6, 2020

LỤC BÁT TỨ ĐẠI. (Hùng Nguyễn)


         LỤC BÁT TỨ ĐẠI.

              ĐẤT.
Hoa em chờ thụ phấn người
Một trời hai đất khó mời mọc nhau
Lặng thầm giọt nước mắt nhàu
Sớm hôm lã chã nhuộm màu đất thương.

            NƯỚC.
Lòng em hóa biển ra mây
Mây xô mưa xuống ướt đầy mùa ta
Trăm dòng xuôi ngược phù sa
Thương nhau chắt lọc tình qua sông hồ.

              LỬA.
Hồn nhiên cặp mắt cung đình
Em gây hỏa hoạn vô tình người dưng
Vô tư tiếng "Dạ" đỏ bừng
Em nhen chi ác lửa rừng rực thiêu.

               GIÓ.
Nồng nàn gió đó về đây
Em gieo hương sắc đông tây trùng trùng
Mùa nam gió bấc tương phùng
Tình ơi, gió lạc vô cùng phải không?
 

                           (HÙNG NGUYỄN)
*7/6/2020

 

HỒNG NHẠN LƯU LY. (Thơ Hùng Nguyễn)


              HỒNG NHẠN LƯU LY.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
Con nhạn cuối cùng bay ra biển đông, bay về biển bắc
Nước mắt chảy dài trên vạn dặm sinh ly
Mây ở trên đầu, mây ngang thiên lý
Che khuất cơ trời, bịt vầng trán trắng khăn tang
Vĩnh biệt thôi, nấm mồ chôn nửa phận đời diệp lạc
Mà vượt lên sóng ngàn về lữ quốc di thân
Mẹ ta đó, tuyết nhòa lên tóc, sương nhòa lên phận
Nửa đời vẹt mòn nơi phố lạ ngóng hoài một bóng chim hoang.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
Điệp trùng gió, điệp trùng đau thương oằn trên đôi cánh
Ta gồng mình cõng cả bốn mùa sông núi bay đi
Hồn phách cũ có ngàn năm gọi về lệ lụy
Cũng xin cúi đầu tạ tội với cha ông
Lòng đã mỏi, đã chết như mặc trầm tháp xưa trơ bóng
Soi xuống đáy sông buồn khoe ô nhục rong rêu
Dáng gái Hời khín nước, chiều về nghiêng nghiêng eo thúy liễu
Con mắt Hời từ đó biết da diết buồn thăm thẳm tận ngàn sau.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
Con hồng nhạn lưu ly rứt lông thả đầy biên giới
Làm dấu mai này hòng trở lại kiếm tích xưa
Sông cố thổ đổ về trăm dòng đỏ máu oán hờn từ triệu con tim bật ứa
Chảy làm hồng hà tanh tưởi cả trăm đêm rách rưới nhúm da vàng
Có thể mai này cánh chim ta xũ xuống bên vệ đường xiêu dạt
Cũng xin đời cho một lần hóa sao lấp lánh trên trời tự do
Nơi con người biết bồi xương trắng lên bờ máu đỏ
Thành phù sa biêng biếc trải thiên hà.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
Chim bay ngoảnh lại, trông có con mắt nào rót cho vài giọt buồn thương níu kéo
Sao tịnh không như chưa tồn tại bao giờ
Nam Xương ơi, biền biệt nhau chi để đêm định mệnh ngọn đèn leo lét thở
Đồng Đăng ơi, khuất nẻo sơn khê làm gì mà oan nghiệt gieo lên thạch tượng ngàn năm
Khi ta bay lên, bờ số phận bên kia một bề thăm thẳm
Chuông giáo đường cổ trấn vang vang khúc vọng chiêu hồn
Xin lần nữa, một lần ngạo hỗn
Chào cha ông, chào tổ phụ, không hẹn ngày về phục tội với đất đai.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
Ta ngậm mặt trời, ta hót lời hoan ca đau đớn
Ta nhớ em ngang ngửa nhớ ân thù
Không thể cất tiếng báo một mùa xuân cho vạn đời lạc thú
Thì thà không về, nằm xếp cánh trên cánh đồng lúa mạch để hoài ân
Không thể gắp hạt mầm thụ nhân về gieo trên phù sa cổ hận
Thì thà mổ vụn lương tri an như nơi đất khách quê người
Ta bay lên cao lòng qua rất cũ, ta sà xuống đất tình vừa rất mới
Lồng lộng mười năm,
Ờ, mười năm
Mười năm nhẹ hều trên đôi cánh hồng nhạn lưu ly.

Ngàn dặm quan san!
Ngàn dặm quan san!
 

(HÙNG NGUYỄN)
* Kỷ niệm tròn 10 năm trên nước Mỹ. 6/6/2010-6/6/2020

 

Lục bát tứ tuyệt vụn.



Mười năm đổ bến trung đô
Mười năm gác mái thương hồ ngã lưng
Mười năm tỉnh mộng phế hưng
Mười năm neo cuộc tầm xuân cho người.
 


                      ---hungnguyen---