TRỐN QUÊ.
Lộc cộc... Cộ bò chở sương
Trăng còn ngáp vặt bên đường cái quan
Gánh xôi, mẹ chửa mở hàng
Con xin giã biệt kẻo làng xóm hay.
BUỔI CHIỀU SỬ QUÂN TỬ.
Sử Quân Tử mở mắt chiều
Bầy sâu du mục đủ liều lượng say
Nắng chìm, gió nổi, hương bay
Hoàng hôn ngủ nướng, trở tay... tối mò.
BIỂN RỪNG.
Lên rừng thì sợ rừng thưa
Che không kín hết trận mưa bảy màu
Xuống biển lại sợ biển sâu
Làm sao níu sóng vỗ nhàu trùng dương.
PHỐ HAI ĐẦU NÚI BIỂN.
Ta về ngược bóng tà huy
Duyên trăm năm ấy còn gì cho nhau
Em về xuôi dáng biển dâu
Vệt rêu cổ tháp phong sầu nhạn bay...
(xem lại thơ tháng 6/2018)
CHUỒN CHUỒN.
Mười năm tưởng đã Chuồn chuồn
Ô hay, cũng vẫn nỗi buồn kinh niên
Một điều thưa với tổ tiên
Khéo tiền đô vá, vụng tiền đồ may.
BIA MỘ.
Mai rồi bia đá mọc rong
Tuổi tên tóm gọn một dòng vô tri
Trăm năm giữ lại được gì
Tới Em cũng bỏ, lấy chi đội mồ.
(HÙNG NGUYỄN)