Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

KIẾNG CHIẾU HẬU - (Thơ Hùng Nguyễn)






      KIẾNG CHIẾU HẬU.

(1978)
Ta vốn tên tù mới bẻ gông
Toan về sống chết với non sông
Trời xa đất lạ thời phiêu bạt
Còn biết về đâu buổi long đong?
Đứng trên đất mẹ mà lạc lõng
Ly hương trên chính quê hương mình
Chùng chân mỏi bước đường vô định 
Muôn dặm không còn chốn dung thân...

(1975)
Ta vốn thư sinh vùng thị xã
Làm thơ theo kiểu nước sông Ba
Gió Nam Lào thổi trơ đáy cát
Mưa núi tháng Mười lụt phù sa
Giang hồ thời cuộc lên Tháp Nhạn
Bày trò múa kiếm học Kinh Kha
Ô hô, pháo mã buồn sanh giặc
Thân tốt ngẫn ngơ khóc quan hà...

(1976)
Ta vốn bạc tình như khách lạ
Bỏ người, buổi ấy, trắng mưa sa
Áo xanh rồi sẽ khô theo nắng
Biết mắt em còn xanh khóc ta?
Thôi thì cứ đểu như họ Sở
Bấm bụng dằn lòng hành quân xa
Mươi năm chắc kịp về tạ tội
Không để trăng non hóa trăng già...

(1980)
Ta vốn lưu đày ngoài vạn lý
Thổ phỉ sa cơ cũng đổ lỳ
Từng rót chén cuồng lên giàn hỏa
Sá gì máu nhuộm đỏ tà huy
Cứ chiều nghe quạ kêu đầu bãi
Lại nhớ bạn bè đã một đi
Thâm sơn cùng cốc không về nữa
Hồn phách đừng hòng thấy tử thi...

(2010)
Ta vốn ngựa thồ trên đất Mỹ
Kéo chuyến xe đời nẽo từ bi
Quê hương ngàn dặm đâm xa xỉ
Chưa vào tử biệt đã sinh ly
Ngày xưa áo trận bông rừng núi
Nay sáng đứng đường cũng rằn ri
Một lũ đàn anh đầu đã bạc
Khí tiết đếch gì kiếp cu ly...

(2012)
Ta vốn sắm vai khách Việt kiều
Hết tuồng, sân khấu lại buồn thiu
Về ngang xóm cũ xuân vẫn ấm
Mà trống lòng như buổi chợ chiều
Đi qua phố lạ trăm môi mắt
Thương đời cạn sệt đến quạnh hiu
Nối bước người xưa theo níu váy
Dựa dẫm tàn hương ngực Thúy Kiều...

(2013)
Ta vốn con chiên kẹt giữa bầy
Co ro sợ hãi ngó trùng vây
Nửa đời chung chạ toàn lang sói
Nụ cười ác quỷ lại thơ ngây
Bài thánh ca gào nghe phát khiếp
Mặt nạ thiên thần coi cũng hay
Tới luôn cho trọn đường cát bụi
Chờ ngày phán xét hẳn mây bay...

(2014)
Ta vốn rẻ tiền như giun dế
Tài hoa mốc thếch thuở u mê
Vẫn biết xứ người giàu sinh kế
Sao chân lưu lạc cứ đòi về
Con cháu đâu dè ta lạc đệ
Gầm đầu khuất nhục đi làm thuê
Nhác thấy máy bay tìm hướng biển
Lại nát tan buồn nhớ nhà quê...

                       (HÙNG NGUYỄN)