Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

BUỔI CHIỀU, CHIM YÊU... (Thơ Hùng Nguyễn)


       BUỔI CHIỀU, CHIM YÊU...

Chiều rình chim trống gù chim mái
Chợt nhớ chợt cười thuở trai tân
Nhà con bạn học ngày mấy bận
xớ rớ như bò quẩn nọc rơm
Thư sinh mê gái thành đại bợm
Sách vở buồn hiu giắt lưng quần
Ba năm miệng lưỡi còn trầy trật
Một chữ "Yêu" lì, trốn mất tăm.

Chiều rình chim mái hành chim trống
Chợt nhớ có thời cũng nai tơ
Em đi qua lại như đi chợ
Mà cả bài thơ cứ trang đài
Trăm con chữ rụng vào mắt gái
Mua lấy nụ cười rất điêu ngoa
Áo dài trắng xóa khoe hông lóa
Là cả một đời mộng trinh nguyên.

Chiều rình chim trống đè đạp mái
Chợt thấy đời vui như lượm tiền
Tài hoa chưa chắc làm nên chuyện
Cần cù đôi lúc hóa bội thu
Chợt thấy trời cao không nỡ phụ
Những gã to gan rất kiêu kỳ
Ơ... Sao chim mái rù bẹp dí
Để chiều Hoành hoạch cõng nắng bay.
 

                            (HÙNG NGUYỄN)