BUỔI CHIỀU CÓ TIẾNG CHIM GÕ KIẾN.
(Thơ Hùng Nguyễn)
Khi lòng ta rỗng tuếch
Em bước vào, không hay
Giật mình, trơ mắt ếch
Ngớ ngẩn cười, tỉnh say.
Khi thân ta mục ruỗng
Em, Gõ Kiến một chiều
Từng âm thanh lốc cốc
Ta rụt rè, liêu xiêu.
Khi đời ta cuối dốc
Em, một ngày váy hoa
Gót digan lồng lộng
Cuốn ta vào phong ba.
Khi rượu ta vừa cạn
Em chìm chi đáy ly
Ta nghiêng đời vớt vát
Một giọt cuối, lạ kỳ.
Khi buồn ta trơ trọi
Ngồi nhìn em xa xa
Mơ nụ cười vô tội
Nở giùm chiều
riêng ta.
---(HÙNG NGUYỄN-1/2024)---