Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

ĐÊM THẤY TA VỀ PHỐ CŨ... (Thơ Hùng Nguyễn)






     ĐÊM THẤY TA VỀ PHỐ CŨ...

Ta về phố cũ... chôn ta
Coi như chấm hết bôn ba kiếp này
Ta tìm em - gầy cuộc say
Ôm nhau thách thức mỏng dày thiên thu...

Ta về phố cũ... ghẹo người
Ơ hay, lãng xẹt, nụ cười héo queo
Buồn nào nghiêng rót hắt heo
Nỗi đau thấm ướt nửa đèo bên kia...

Ta về phố cũ... thương em
Con trăng lữ thứ xuống thềm chông chênh
Trời mông mênh - Đời lênh đênh
Trăm năm bèo nước dập duềnh thôi ư ?

Ta về phố cũ... yêu nhau

Hoa Vô Thường nở bên cầu Vô Minh
Tựa đầu kín ngực thư sinh
Lặng thầm vắt nốt giọt tình mời nhau...

Ta về phố cũ... của ta
Tang thương đến thế, may mà còn em 
May còn một tiếng khóc đêm
May còn hơi ấm giữa mềm mại... tay.

                     (HÙNG NGUYỄN)