Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Thơ Hùng Nguyễn -(Trang 13)

  
      Cô hồn thượng hưởng Vu Lan.

Cô hồn hớp ngụm rượu Ngâu
Em đầy ngập chén nhiệm mầu Vu Lan
Ngón tình bắt ấn Kim Cang
Anh quên thân thế quy hàng bóng duyên
Cũng đành say nửa đời nghiêng
Để em làm dáng bên miền mây mưa...

Cô hồn ngậm búng rượu trưa
Phun lên - Mưa xuống - Say chưa, Ngân Hà ?
Thưa em, anh kẹt ta bà
Ba ngàn thế giới đâu là cõi em ?
Mà buồn như nắng khóc đêm
Mà say như mật ướt mềm đôi môi...

Cô hồn ngả mặn lâu rồi
Ngủ chay không nổi lên đồi hái hoa
Hoa trắng để kính mẹ cha
Hoa hồng xé vụn vãi ra dòng đời
Chắp tay mấy xá xá trời
Hồi chuông thất tiết nuốt lời - Tịch liêu
Ôi chao, kinh nhạc cầu siêu
Lê chân âm khí theo chiều về đâu ?
  
________________________________

                            
      Nửa đường Tây Trúc.

Đêm nay dạ yến Bàn Tơ Động
Chẵng biết Đường Tăng có về không ?
Quan Âm thất tiết thành bồ tát
Thích Ca bất giới ngộ thiền tông
Ngửa mặt càn khôn chìm môi mắt
Sấp lưng nhật nguyệt nổi đùi mông
Đạo trời nhân quả tình sinh dục
Không sắc ?!?! Chàng ơi, em sắc không ?
   
___________________________________

                                     
                     tHuẦn HóA.

Ta co ro trong chuồng tình em nhốt
Ngẩn ngơ nhìn thiên hạ đứng tung hô
Đêm khát mật sa cơ vườn blog
Té vào lòng em tan mất mộng hải hồ.

Em treo bãng đỏ "Coi chừng thú dữ"
Vỗ về. Cười. Thế, ... vạn tuế anh yêu !
Thời oanh liệt... còn đâu - Nằm ngắc ngứ
Em thủy chung - Ta đâu dám đổ liều.

Ta hư... Thơ em buồn như trấu cắn
Tận kiếp sau, thương quá, cứ ngậm ngùi
Xóa entry - xóa lời buồn cay đắng
Xóa comment - rấm rứt khóc niềm vui.

Ta hiện đại ? Tình ta, thời đồ đá
Thương bốn mùa bất kể đến ngày đêm
Ta hoang dã - Tình em nuôi thuần hóa
Nụ hôn thơ xin post cám ơn em.
  
_________________________________

                                  
     nHặT tRêN lƯnG gIó.

Lang thang nhặt được một người
Ngồi bên quán cỏ hát lời tri âm
Gió miền vô hướng căm căm
Tóc mai cũng lạnh... tay cầm tay nhau.

Lang thang nhặt được cuộc tình
Liêu trai nhan sắc tận nghìn trùng xa
Luân trầm mấy cõi thịt da
Gió đi mặc gió - Chiều qua mặc chiều.

Lang thang nhặt được hồ trường
Của ai uống dỡ nửa đường bỏ quên
Thì say cho cạn tuổi tên
Người như nhang khói thắp đền phù hoa.

Lang thang nhặt được... lại mình
Chắp tay quỳ giữa trang kinh Di Đà
Sá gì hạt cát Hằng Hà
Mà trời ngăn gió phù sa về người...
  
_______________________________

                                      

     âM âM tIếNg GọI mIềN xƯa.
                                   
Về thôi Ta, về thôi
Nắng đã bên kia đồi
Vườn trăm năm tóc rối
Sợi bạc xuống ngày trôi.

Về thôi Ta, về thôi
Chuông nguyện hồn đã hối
Chim chiều lời đã mỏi
Tình chiều đã nằm nôi.

Về thôi Ta, về thôi
Nước chảy lục bình trôi
Bên kia bờ lở lói
Bên này sông bãi bồi.

Về thôi Ta, về thôi
Ôm vầng trăng nông nổi
Mùa chiến chinh trẫy hội
Lửa tàn... Trăng chết thôi.

Về thôi Ta, về thôi
Đêm thiết yến bên đồi
Thắp mặt trời miền tối
Nhật nguyệt giờ có đôi.

Về thôi Ta, về thôi
Rượu lạnh, hề ! Ly bôi
Vó bụi, hề ! Gối mỏi
Tấc thép, hề ! Gãy đôi.

Về thôi Ta, về thôi
Núi sông, hề ! Thiên lôi
Như Nguyệt, hề ! Lầy lội
Lưỡng Sa, hề ! Buông xuôi.

Về thôi Ta, về thôi
Mai sớm cười nửa môi
Nhơi bữa cơm tử tội
Rồi về với nhau thôi.

Về thôi Ta, về thôi
Đá Vọng phu bệt ngồi
Mắt người xưa rất tội
Đỏ một đời chia phôi.

Về thôi Ta, về thôi
Đóa Dã Lan úa rồi
Vàng chưa mà trăn trối
Lịm trên câu thề bồi.

Về thôi Ta, về thôi
Tay em kín luân hồi
Ta gục đầu hấp hối
Trên đùi em,
Thế thôi...
   
______________________

                      
              Điếu Thu.

Ta viết bài thơ tế mùa thu
Thương màu nắng chết, chết êm ru
Hoàng hôn khờ đặc như say rượu
Mở ngực tình nhân - Liếc - thụy du.

Ta viết bài thơ điếu mùa thu
Dỗ người chinh phụ khóc chinh phu
Biên cương tím lá hồn lính thú
Về nhà ? Hương sắc cũ âm u ?

Ta viết bài thơ khóc mùa thu
Tam thu thất hẹn - Hẹn ngàn thu
Độc hành mắt lạnh, ta dã thú
Dõi bóng người xưa - Tủi - Phù du.

Ta viết bài thơ lạy mùa thu
Chiều nay nhang khói thắp mịt mù
Lên mây ân ái - Trời... vần vũ
Vãi lá vàng bay... Chết chưa thu ?

 ____________________________

              
          CƯNG...

Anh có bao giờ dám thờ ơ
Đàn ông ai tiểu tiết bao giờ
Hôm qua em lạc anh giữa chợ
Là lúc anh mò trúng... túi thơ.

Anh có bao giờ dám vũ phu
Yêu em không hết lấy chi thù
Mắc gì mưa lớn mà đúng hẹn
Anh tát cho chừa thói yêu ngu.

Anh có bao giờ dám mắng em
Cặp mắt rưng rưng thấy đã thèm
Thôi đành nạt khẽ : Đồ... dễ ghét
Em cười toe toét, cuộc tình... êm.

Anh có bao giờ dám say sưa
Em, Thơ, chút Rượu... đã đủ vừa
Em cười chi với anh bạn cũ
Anh tắm rượu chiều như tắm mưa.

Anh có bao giờ dám ăn gian
Của em, em cứ giữ kỹ càng
Ai bảo trời cho da em trắng
Anh lạc... môi hôn xuống... ngàn vàng.

Anh có bao giờ dám bỏ đi
Tình em nghiêm túc quá cuộc thi
Em ban giới cấm như thánh chỉ
Anh yêu... chứng quả hạnh sa di.

Anh.....................
        
__________________________________


      Liên khúc Gõ Cửa Mùa Thu.

     (Nhớ nhau xin chuốc ly rượu vắng
          Để từng chiều đắng ngắt những cô đơn)

 - Ta về lưng vốn cạn rồi
Khoắng trong Tình Khoản còn đôi câu buồn
Mang đi đổi bữa rượu suông
Một hơi dăm chén cạn luôn tình người...

- Bỏ mặc nhau nắng, bỏ mặc nhau mưa
Đôi bù nhìn bất lực, xuôi tay, khóc nhau trên cánh đồng lúa lép
Ngược xuôi ngắm vuốt nhau như loài chuồn chuồn mắt kép
Mà thất lạc nhau trong khoảnh khắc mưa rào...

- Có yêu nhau thì yêu cho trót
Yêu cầm chừng chua xót lắm, em ơi !
Có ăn nhau thì ăn tận đọt
Ăn nửa chừng đắng đót để cho ai ?

- Không thể giết người, không thể ghen
Câu thơ vật vã giữa trăng đèn
Đêm nay trăng sáng hay đèn sáng ?
Rọi bóng một mình gỡ rối ren...

-Em đẻ giùm cho ta ít nỗi buồn ngoại hôn
Nuôi dưỡng niềm hạnh phúc mồ côi từ trong trứng nước
Ngực tươi khô sữa sao tình sống được
Đừng ráng cắn răng vắt hoài, đau lắm phải không ?

 - Tội tình gì cứ giành nhau nằm chổ ướt
Nào, đậy lên nhau vừa khít kín một vạt khô
Như tờ giấy thấm, em hút tôi ráo nước
Đến giòn rốc bộ xương an giấc tận đáy mồ...

- Dẫu em "ngon từ thịt", dẫu em "ngọt từ xương"
Đời ta dẫu xẵng - Mặc - Em đừng nêm bừa gia vị
Không có gã hoàng đế nào không cô đơn bi lụy
Không có tên ăn mày nào không hoan lạc yêu đương...

- Khúc Romance lưu lạc
Ta khát gữa ngàn trùng
Ta thèm nghe em hát
Trên phím Guitar thùng

Đêm thịt da cháy bỏng
Đêm hồn phách cuồng say
Hát đi em, Hồ mộng
"Đừng Xa Em Đêm Nay"...

- Mời em điếu thuốc tàn, trơ đót
Ngọn khói lâm chung cũng vật vờ
Hút đi, đầu lửa thơm hơi chót
Rồi thổi lên trời, mây chơ vơ...

- Sông một mình yêu biển - Ta một mình yêu em
Rừng một mình thương lá - Ta một mình thương em
Nếu chân anh là sông anh sẽ dắt em về biển
Nếu tay anh là rừng anh che chở cánh chim em...

- Ta vỗ về em trong vòng tay buổi sáng
Nghe đêm em ngùn ngụt lửa tim hồng
Thắp lên đi, đời rừng thu lá đỏ
Khói thành mây... mai trắng xóa, phải không ?

- Trả nắng cho xanh trời, trả lời cho chim hót
Ta về nằm ôn lại một phù hoa
Trang kinh nhật tụng giờ xé vụn
Vụn nhớ
Vụn thương
Bay lãããã...
Bay làààà...
   
___________________________________

                            

        cƠn SaY gIáNg ThẾ.

Sát trùng thần kinh bằng loại cồn bốn mươi độ
Buổi chiều chạy dài màu cánh gián hoàng hôn
Ta úp bàn tay hư đốn
Lên bầu ngực em lập thể trắng càn khôn
Và em cười - khoe vành môi tứ giác
Ngày dòn tan khanh khách vỡ cô thôn
Ta trút câu thơ xuống mặt bàn nhếch nhác
(Câu thơ buồn - đại tiện ra một đống hoang ngôn)
Không lẽ say rồi sao ?
Chợt nhão nhè tiếng hát
Ru đời nhau thổn thện cuối sinh tồn
Ta chia em nửa phần cơn rung phồn thực
Có hương lá bạch đàn thơm thao tác nụ hôn
...Ở ngoài kia,
Có một gã chinh phu lần mò về đáy huyệt
Em đồng lõa ta đánh cắp phong ấn khuê môn
Tiếng khóc hợp hoan tiếng cười :
Cơn say nội tạng
Ai ngất ngưỡng rên - gió cuống quýt..., tình ơi !
   
_______________________________________

                                   
             Ngâm khúc SẦU TỬ SĨ.

 ( LỜI TRIỆU:
   Ba hồi chiêng trống bát nhã cung thỉnh quý vị đại lão, chư tôn hòa thượng, thượng tọa, đại đức, tăng ni các cấp lên chánh điện để làm lễ cầu siêu cho tất cả các anh linh chiến sĩ ở mọi thời đại, mọi lý tưởng đã bỏ mình vì tổ quốc.)


Muôn hồn tử sĩ bốn ngàn năm
Chiều thăm sông núi buốt căm căm
Lột vòng nguyệt quế thay tang trắng
Đập nát bia xanh khóc âm thầm.

Xin đừng viết về người chết trận
Không cần Nhận gì - Chỉ biết Cho
Chỉ nhắm thẳng quân giặc - Bóp cò
Khi Nhân Nghĩa đứng lên hô to:- BẮN !

Những thằng sống sót sau chinh chiến
Nhớ thuở binh đao chợt rùng mình
Trùng trùng hào khí giờ tan biến
Cơm áo... Trời ơi ! Hết nghĩa tình.

Mẹ ơi ! Vợ ơi ! Người yêu ơi !
Về đi, mây trắng đã ngang đầu
Lũ ta cuồn cuộn nơi vân cẩu
Đừng khóc làm chi đáy sầu vơi.

Mẹ bận khóc con quên kiếm sống
Đêm nằm nấp gió Nhà Tình Thương
Lạy trời cơn bão qua đồng trống
Kẻo đè mẹ chết - hết chờ mong.

Tử tuất hồ sơ mưa nắng mục
Con dấu nhà quan Đỏ lại Tròn
Góa phụ mười năm ru con mọn
Người chết anh linh vẫn tinh trùng ?

Mẹ khóc từng cơn giữa phim trường
Lệ nhòa ống kính em đau thương
Mai này phóng sự Đài Liệt Sĩ
Một lũ cố buồn để làm gương.

Đừng lý tưởng tưởng mình có lý
Chuyện núi sông dâu bể lẽ thường
Thôi về nương gió che mộng mỵ
Kẻo mưa buồn ướt mắt người thương.

Bao thằng có tên không có xác
Bao thằng có xác không có tên
Sá gì Chính nghĩa hay Lầm lạc
Hể buông súng rồi là... lãng quên.

Tên ta đâu dễ để tên đường
Còn bao vị quốc ở muôn phương
Vô danh mà sống - Vô danh chết
Lặng lẽ cô hồn nhớ cố hương.

Đừng viết bài thơ sau tiệc nhậu
E lời vọng tế nhuốm phấn hương
Một lũ diều hâu bâu xác chết
Câu thơ lợm giọng, giọng tiếc thương.

Muôn hồn tử sĩ bốn ngàn năm...
...

                              (HÙNG NGUYỄN)
                     

 






Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 12)

          
      Cao Nguyên lộng ngôn.
...
Sương chiều hoa Sữa thơm đầy ngõ
Nắng ngẩn chùng chân tắt bên thềm
Hương xưa ngực cũ nằm mê lịm
Lần ngược thời gian muốn khóc đêm
Làm sao em vắt vào kỷ niệm
Một giọt nồng nàn... chết tháng Năm ?
...
Một thời thánh thiện mê chén sứ
Cõi tình thành kính như bảo trân
Nửa đời phiêu dạt xài tô đất
Không lẽ dừng chân nhớ mẻ sành ?
...
Bên cửa em ngồi cho con bú
Hoàng hôn khát sữa cũng tu oa
Phải chi ngày ấy gan một chút
Chiều nay đâu tiếc của... người ta.
...
Ngày xưa mẹ sợ hao nhan sắc
Nỡ bắt con trai bú sữa bình
Bây giờ khôn lớn đâm thèm... vú
Mượn ngực tình nhân, nếm... sơ sinh.
...
Em giấu trái tim bên ngực trái
Anh dụ nghe tim - ghé tai vào
Tim gõ...- Của đáng yêu run rẫy
Trời ơi, trời ! Đầu óc tóe sao.
...
Buồn buồn xách vú mình nghịch thử
Mới thấy thương cô ấy quá chừng
Chẵng qua anh thích... -Em chịu đựng
Em thành bồ tát lúc anh hư
Tê tê nhột nhột ai chịu nổi ?
Mai này tái ngộ... -Ráng... dững dưng.
   
________________________________

            bÂnG qUơ

Mặt trời bâng quơ qua đây
Thả rơi giọt nắng thắp ngày cho tôi
Chợt mùa áo mới tinh khôi
Vàng chanh Thảo Cúc nở hồi xuân reo.

Một người bâng quơ qua tôi
Cố tình rớt lại một đuôi mắt dài
Trói nhau uất Bá Lạc Đài
Đời sau thôn xóm hò bài đồng dao.

Cuộc tình bâng quơ  qua nhau
sương vắt khói đến nhàu trăm năm
Nụ hôn ngũ sắc khóc thầm
Thương câu lục bát ăn nằm người dưng.

Vầng trăng bâng quơ qua song
Chạm ai đến nỗi bềnh bồng thịt da
Nguyệt cuồng lên nét châu sa
Hồn bâng qđuối vóc ngà đêm... Em.
  
__________________________________
           CA DAO TÔI VÀ EM

    1-
Duyên ta như chó với mèo
Cắn nhau tới nát rồi khoèo tim nhau
Meo meo gấu gấu rồi đau
Chàng buồn một gánh thiếp sầu bao quang ?

   2-
Thúy Kiều ai rủa lầu xanh ?
Phong lưu ai mắng Sở Khanh làm gì ?
Biết đâu trong cõi thị phi
Tố Như chết siếng biết gì nông sâu.

   3-
Về đi, vườn cũ vẫn vườn
Vẫn ong vẫn bướm vẫn đường mật xưa
Làm ơn bớt nắng bớt mưa
Cứ tình cứ mộng như vừa được yêu.

   4-
Chàng ăn chả, thiếp ăn nem
Nửa đêm quá lạnh lại thèm ăn nhau
Muốn về, trắc trở nhịp cầu
Cứ"Ùm"xuống nước Gội Đầu là xong.

   5-
Có ngày - Không dám có đêm
Có yêu - Không dám vo mềm cuộc say
về - Không dám... ra tay
đi - Không dám...MẶC MẦY đó...(xxx)!
   
__________________________________

                      

          Đối ẩm, Bóng ơi !

Bạn không. Bè không. Chiều tàn trên đất khách
Ừ, tthôi... độc ẩm, bớ hoàng hôn
Mười lăm độ nghiêng - Nắng ngả nhoài chênh chếch
Xin chào,
Chiếc bóng ta xõng xoài lê lết
A ! Có rồi, tên bạn uống tay đôi.

Bóng ta ơi !
Nâng một ly đặng chúc nhau chung thủy
Ta và ngươi đồng tính xoắn vào nhau
Dẫu khi buồn - Thời lên rừng thảo khấu
Dẫu lúc đau - Thuở gái tan đời...

Rót một ly mừng nhau trường thọ
Sổ Nam Tào trớt quớt tuổi tên
Đi vào binh biến như trẩy hội
Sẹo đời khép miệng chưa kịp rên ?

Thêm một ly khóc người bội bạc
Ta lơ ngơ nên làm đổ chén tình
Con nhân tình hận, chữi in như hát
Thương em nửa đời - Thôi, nhắm mắt làm thinh...

Ráng một ly uống cho tới bến
Khoác vai nhau cùng say nhé, bóng ơi !
Biết đêm nay có chạm vào định mệnh
Ai liêu trai lõa thể trắng đất trời ?

Rướn một ly ngả nhào lên sông núi
Nhạn Môn Quan hào khí đã lu mờ
Lửa tắt bao giờ ? Chiều lâm thâm mọi rợ
Lót đít chiến bào mốc thếch, lấy làm vui !? !?

Ngậm búng rượu - Rượu hiền như nước mắt
Chỉ mềm lòng tướng sĩ bên này sông
Cuộc Xuân thu tàn vở múa ngồi đồng
Thương lệ mẹ, lệ em, lệ tình nhân... ngùi ngùi dấu mặt.

Uống cho cạn kẽo sáng mai này rượu nhạt
Yêu cho cùng kẽo mốt kia đá nát vàng tan
Hỡi chiếc bóng của ta ! Hề, đáng kiếp !
Muốn chơi hết mình, sao sấp... vỡ liên hoan ?

Bóng ta ơi, ngươi say mèm quá trớn
Rượu ướt thềm - Ngươi ướt lã bóng đêm
Thôi ngụm cuối, đành mình ta độc ẩm
Vét tình mòn ngậm đắng nhớ hay quên ?
Thôi, đập vỡ luôn ly, luôn bầu, luôn... kỷ niệm
Nhặt mảnh sắc giòn khứa ngọt ứa máu tim
Trăm giọt máu rẻ tiền hơn giọt rượu
Rưới lên đầu chiếc bóng... tủi... nằm im.
   
______________________________________

                                  

           tHáNg SáU ơI,
        sAo Nỡ Để ChIềU rƠi ? 

Khi anh xếp buổi chiều thành từng lớp
Tháng Sáu mưa bay trên ngọn lá gãy giòn
Chiều rơi...
Chiều rơi... Hoàng hôn mỏng
La đà trôi - vàng tuổi gối mênh mông...

Khi anh vuốt buổi chiều thành nếp phẵng
Nhan sắc buồn hiu rơi nửa tiếng thở dài
Tháng Sáu đong đưa treo mình lên phố vắng
Chiều rơi...
Chiều rơi...
Dan díu ai ? Hồn phách xạc xài...

Khi anh vo buổi chiều thành từng viên nhỏ
Tháng Sáu đậu về vai mỏng một người dưng
Chiều rơi...
Chiều rơi...
Lạc vào trăm lối ngõ
Đôi mày cong ai nhíu khẽ nén rưng rưng...

Khi anh giật buổi chiều trên tay em hơ hỏng
Giấu sau lưng tháng Sáu chợt rùng mình
Chiều cứ rơi... cứ rơi...
Cưỡi mùa tình di động
Sao em không đòi lại đi mà cứ lặng thinh ?

Khi anh uống buổi chiều thành từng ngụm
Tháng Sáu mưa mềm đâu dễ gì say
Thôi, ngữa cổ dốc sạch chiều nghèo túng
Người lặng lẽ qua rồi... lo đếm lá... đâu hay.

Chiều cứ rơi... cứ rơi...
Tháng Sáu rộng rinh, em ơi ! 
Mau quỳ sau lưng anh
Nghe thần linh... thổn thức.
  
________________________

      Khúc tình

Đợi em... Trời ạ ! Một đời
Giòng sông lặn lội mơ người không duyên
Thôi, về... quất giấc thiên niên
Mộng tàn trong mộng... đở phiền sáng mai.
  
___________________________________ 


     Thai phụ

Em giấu... nửa địa cầu trong áo
Ôm mầm đời hát gió nghêu ngao
Xin loài người cùng ta... phong thánh
Gái mang bầu - Thay Chúa trên cao.
  
________________________________


     Café bốn mùa

Ly café sáng - Giọt đời đen nhánh
Gái café cười - Đường mật ngọt ngào
Viên đá - Trong veo - Mờ sương hư ảo
Lạnh thấu đáy lòng - Gợn sóng - Khuấy lanh canh...

_______________________________________


     ...19/6/2011

Chiều rông trên đất của người
Dưới cờ bội nghĩa, thắt cười... hắt hiu
Binh nhung hoài cổ buồn thiu
Thương mình... phát khóc, mắt liu riu nhòa.
  
_________________________________


      Thăm tóc

Chiều nay vạch tóc thăm sợi bạc
Ô...! Mình chưa lớn đã già nua
Cơm trắng nỡ nào quên phận lúa
Măng chưa nứt mụt đã tre tàn.
  
______________________________

                      

               Thôi, em đi !

Một bầy gái điếm đưa ma
một con cựu đỉ không nhà không quê
Bát âm dìu điệu khóc hờ
Mới hay nước mắt giả vờ cũng đau
Sư thầy lởm chởm tóc râu
Câu kinh Địa Tạng loang màu áo quan
Về đâu ? Địa ngục ?Thiên đàng ?
Tiếng chim khãn giọng - Ơ...hoàng hạc bay !?!?!?

Một trăm lá rớt... lá xoay
Một chiều vàng mã rụng đầy bãi hoang
Nghe đâu ngọn cỏ điểm trang
Cũng buồn mà héo đến vàng hoàng hôn
Ru em về cõi âm hồn
Nụ cười trinh tiết xưa còn đó chăng ?
Ru em về nẽo vĩnh hằng
Đôi co thân thế nay bằng ai chưa ?

Một người ướt mặt - Ơ... mưa !?!?!?
Sá gì nước mắt đứng đưa một người
Giang hồ tứ chiếng rối đời
Tưởng nhau sao tiếc một lời biệt ly ?
Thôi, em đi !
Thôi, em đi !
Bên kia phù bụi có gì mà soi ?
Ta về đong rượu ba muôi
Tưới lên tháng Sáu... say muồi...
Đỉ ơi !
  
_______________________________

                                

          Vô chùa viếng cha

Xương cha một hủ bông sen
Nhánh trắng vi tướng ? Nhánh đen vi thần ?
Hồn bay treo gió đằng vân
Về đâu giũ sạch bụi trần thiệt thua ?

Xương cha con gởi vô chùa
Nương nhò cửa Phật qua mùa luân sinh
Biết đâu tiếng kệ lời kinh
Trái tim kiêu bạc chớm tình nở hoa ?

Con không giữ được nghiệp nhà
Mỗi lá úa rụng buồn ba bốn ngày
Mỗi ngày ba bốn trận say
Chìm trong sóng rượu bó tay ngó đời...

Lạy cha, con nợ đất trời
Trốn về xứ khách - Đất người chôn thân
Chiều nay thắp ngọn khói trầm
Thằng con bội bạc xăm xăm... giang hồ.
   
___________________________________

                    
          Tò he

Khi Chúa nắn tò he - Người đâu biết
Thả xuống trần - Nó đã biết cô đơn
Khi em móc tim tò he - Đùa giỡn
Em đâu hay - Nó cũng biết giận hờn.
   
_________________________________


              Mưa

Cơn mưa say dội vào tôi cổ tích
Cơn mưa tình ướt mất tên bài thơ
Cơn mưa mùa vụt hò reo tang tính
Cơn mưa say sang trọng đến... trâng mình.
  
_________________________________


        Một mình

Một mình tôi... đội mưa về kỷ niệm
Một mình em... ngồi đốt lửa phôi pha
Một mình tôi... sơn son cây thập g
Một mình em... câu rút mấy con tim.
  
______________________________


           Chợt chiều

Chiều... không giữ nắng để ngày dang d
Mưa loanh quanh - Bong bóng nước bập bồng
Ta chìa đôi tay hứng đầy bụm nợ
Húp no đời từng hoài niệm sắc không.
  
___________________________________


           Dưới phố

Một quãng lặng để nghe lòng chùng xuống
Một cung trầm nhỏ rích để tỉ tê
Một đụn mồ để ấm đời giun dế
Một chiều mưa xuống phố để... thấm buồn.
   
___________________________________

                                
         
              Thì thầm tháng Sáu

Tuổi ta mối mọt gặm rồi
Nghe trong xác gỗ giọng cười ngây ngô
Mươi năm bóng quế sông hồ
Hồn ma đâm sợ đáy mồ quạnh hiu...

Cười chi nửa nụ, người yêu ?
Buồn như vàng mã cúng chiều ẩm ương
Khóc chi, tàn một thê lương ?
Vui như bia đá giữa đường vỡ đôi...

Xách đầu cạo trọc cho rồi
Để chi sợi bạc trắng đồi bông lau ?
Sau lưng ngọn gió bảy màu
Để chi cho ớn thiên thu trắng chiều...

Người đi vãi bóng lêu khêu
Ta bưng tĩn rượu té xiêu lòng mình
Trời ngả ngữa - Đất bất bình
Tay em ta vịn dắt tình lê la...

Núi cao cao... Rừng xa xa...
Khua chân gõ nhịp bài ca... về nguồn
Hế... hò... chiều lạc cung buồn
Dăm ba ngụm cuối... chiêu luôn... rồi nằm.
  
_________________________________

                               

              CỐ ĐÔ

Ăn cơm Âm Phủ
Ngủ giấc Thiên Đường
Huế Nho gia
Huế tiếu ngạo phù sinh
Tẩm Chúa lăng vua
Cõi sống vinh hoa dành cho người chết ?
Âm trầm đại nội
Mưa ướt điệu buồn nhã nhạc cung đình
Hồ Tĩnh Tâm ?
Sen khô hồ cạn
Ngấy hương bùn rạng
Ngày kinh đô thành quách yên bình ?
Con gái Huế :
Mắt biết cười
Buồn treo trên giòng tóc
Dáng tiểu thơ tím áo biếc phủ dinh
Huế, một thời
Huế, một đời hoàng triều cương thổ
Còn lại chút gì ?
Lạnh tanh chương hậu sử chiến chinh...

Chiều lang thang
Chiều loanh quanh bên Huế
Rượu uống An Hòa
Đường say An Cựu chân về
Leo lên Tràng Tiền
Rưới vào sông Hương giọt mặn
Ây dà,
"Lão giả quy điền"
Thăm lại thành đô...
Buồn tê.

...Đêm sông Hương
xứ Huế
Đèn hay trăng sóng sánh bạc giòng sông
Thuyền ngược thượng nguồn
Mái nhì ni nớ
Thuyền chảy về xuôi
Rượu đẫm tim khô
Tay Huế
Ngực Huế
Gối giấc mơ phi tần đêm Huế
Chợt rất quân vương
Chợt nngật mộng...
Cố Đô.
  
_______________________________


              Huế...

   Khoái - Ram - Ít - Nậm - Bún bò
   Huda ướp lạnh điệu hò sông Hương
   Nam Ai xuống ngọt xưng Vương
   Tách hàng khuy bấm chiều thương Huế tình.
  
___________________________________

                                 

           kHuNg CửA cHếT

    -Email.
Nửa đêm đi trộm nụ hôn
Em còn mớ ngủ, nghiêng hồn cười toe
Khều khều - môi mắt lề mề
Em không đồng lõa - anh về... trắng tay.

   -Chat.
Em hôn lụp chụp như con nít
Nước miếng ngâm mềm cả vườn ria
Không biết người ta hôn hay hít ?
môi đâm tiếc... uổng công... rình.

    -Phone.
Gặp nụ hôn lúc năm giờ sáng
ngon, có ngọt mà... không thơm
Em cười rúc rích đôi mình bợm
Yêu không gia vị : Mọi... mà sang.

   -Mesage.
Thèm hôn - Ngàn dặm - Không hộ chiếu
Em ngồi quán sáng, chợt phone reo
Hai đầu hành tinh dồn dập thở
Nụ hôn thơm phức... khói bún riêu.

    -Comment.
Ta tan vào nhau trong blog
Lặng thầm mã hóa cả nụ hôn
Khi những comment không ký hiệu
Anh chắc rằng em lại dỗi hờn.



         (HÙNG NGUYỄN)