Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
BIỂN CHỈ CÒN MÌNH MẸ. (Lục bát Hùng Nguyễn)
BIỂN CHỈ CÒN MÌNH MẸ.
Sóng nào xé biển làm đôi
Để chiều gió cát mẹ ngồi rưng rưng
Buồm xưa vời vợi lẫy lừng
Chừ phơi bến giặc biết chừng nào căng...
Chân trời mấy nỗi trả vay
Sóng đâu bởi biển sao vầy vò nhau
Mẹ ta đội nắng trên đầu
Nguyện che biển động nguyện cầu sóng yên...
Mẹ già khóc biển hóa mây
Rót ngàn giọt nữa mới đầy trùng dương
Cho thuyền xưa cuộc thập phương
Về trên nước mắt triều cường mẹ nay...
Lạy Mẹ, con đi... Mẹ cười
Một bầy áo vải "coi trời bằng vung"
Trùng trùng vượt sóng biển Đông
Kệ cha mấy chiếc thuyền rồng buông neo...
(Hùng Nguyễn)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)