Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2017

THÁNG TÁM THU PHAI... (Lục bát tứ tuyệt Hùng Nguyễn)


       CUỐI GIÓ.
Nam Cồ thổi tốc váy người
Mùi hương trần tục cứ vời vợi bay
Cần gì uống rượu để say
Ngửi em qua qua gió đã xây xẫm rồi...

         MẮT ƯỚT.
Vui buồn đáng giá bao nhiêu
Mà hai con mắt ít nhiều ướt khô
Ta hù, nay Sở mai Ngô
Thật ra cũng chỉ giang hồ... quanh em.

        MẮT KHÓC.
Ngóng nhau giác mạc cũng mòn
Đỏ con mắt nọ, khóc con mắt này
Chừng nào vú mẩy hơi tay
Thì đôi mi ấy mặc may ướt đều.

        MƯA RA NẮNG.
Mưa bay nhằm nắng đành hanh
Chưa kịp tiếp đất đã thành làn hơi
Mong manh ta xuống cõi đời
Liền tan như gió ghé chơi đại ngàn.

       CÕI RIÊNG.
Còn bao tươm tất thịt da
Em gieo mình xuống cõi ta tràn trề
Sông dài biển rộng não nề
Lẽ nào chịu đứng bên lề đời nhau.

       GÓC KHUẤT.
Trời nghiêng góc khuất cũng nghiêng
Tội gì em bịn chung chiêng một mình
Chim trời hót tiếng đa tình
Chẳng qua hấp hối giữa nghìn trùng, đau.

         RƯỢU VÀ YÊU.
Đã uống phải uống tận trôn
Đã yêu yêu tận đ. l. người ta
Rượu chè chén bảy chén ba
Yêu thương dứt khoát một ta một mình.

       EM VÀ RƯỢU.
Dìm ta chết giữa rượu người
Oan gia đâu hẳn một lời gió bay
Rượu nào rượu uống chẳng say
Không say sao dám (xxx) tay (xxx) (xxx)?

       DI NGÔN CUỐI.
Thôi, xong... hấp hối liệt giường
Em rải vàng mã lót đường cho ta
Sáng còn chân ướt chánh tà
Sợ đêm chân ráo bước qua luân hồi.

        THAO TÚNG.
Mưa dai thao túng cả chiều
Đường ta lỏng bỏng rác rìu thất thơ
Mắt người cù bất cù bơ
Về thao túng miết sanh đờ đẫn ta.

          MÙA TÓC.
Ít gì cũng chấm ngang vai 
Để còn đo được chiều dài chiêm bao
Cứ qua xong mỗi ba đào
Ta về thở dốc, dụi vào... tóc em.

    SUỐI CŨNG ĐỘC HÀNH.
Một mình lủi thủi giữa rừng
Mới thương con suối cũng từng khát khô
Cội nguồn mưa nắng mơ hồ
Đời ta, đời suối ngây ngô độc hành.

        "GATO" VỚI TÓC.
"Ghen ăn" giắt lược tóc dài
Vầng trăng "tức ở" em cài trâm cong
Mắc gì chèo chống lòng vòng
Ta gieo khổ não xuống giòng tóc thương.

         TIỄN BIỆT.
Mai ta vào cuộc mả mồ
Giấy tiền vàng bạc tha hồ tung bay
Em đưa ta nhập cỏ cây
Tiếng kèn tiếng trống khóc thay tiếng người...
 

                   (HÙNG NGUYỄN & THÁNG TÁM)