Thứ Tư, 22 tháng 12, 2021

"PHÚNG DỤ" MÙA ĐÔNG, HE HE !!! (Thơ Hùng Nguyễn)

      "PHÚNG DỤ" MÙA ĐÔNG, HE HE !!!


Ngồi yên chút coi, mùa đông đã lạnh
Ngọ nguậy hoài, gió lợi dụng thọc khe
Thương giùm ta, đã qua thời trai trẻ
Đến vòng tay cũng lỏng lẻo mất rồi.

Ngồi yên chút coi, ta giờ đã mỏi
Lấy sức đâu chơi trò sao hôm sao mai
Đầu tư gì nữa, hết đường trai gái
Mấy trùng dương ôm với tận phương nam.
 
Ngồi yên chút coi, nhìn chân tóc bạc
Cuối mùa đời ai nhuộm mất sợi thương
Đi cho đã, vuột tay bờ khanh tướng
Vuốt tóc người, xấu hổ, cũng trắng tay.
 
Ngồi yên chút coi, ngực xưa thây mẩy
Còn tám chín phần em giữ nữa chi
Mắt ta cũ nhìn xuyên hai thế kỷ
Cổ tích bất thường sương khói liêu trai.
 
Ngồi yên chút coi, cặp môi con gái
Dẫu trăm năm vẫn cứ đỏ trêu người
Vẫn kỳ kỳ mùi học trò xởi lởi
Môi kề môi sao cứ để muốn nhau.
 
Ngồi yên chút coi, ai thèm làm ẩu
Ta bây chừ, tim tới lúc trả treo
Tình để cúng, nhang tàn, hương chín héo
Xấu hổ gì mà hổng chịu ngồi yên.

                 (HÙNG NGUYỄN)
     *18/12/2021-Buổi sáng chờ tuyết...


 

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2021

CON BỒ NĂM NẲM. (Lục bát Hùng Nguyễn)

           CON BỒ NĂM NẲM.

Con bồ tuổi đã mười ba
Ta lên mười sáu chưa già đã ham
Nam thập lục, nữ thập tam
Em chưa "có chuyện", chỉ tàm tạm thương.

Con bồ nằm ngủ trên tay
Cặp mắt nhắm khít chứa đầy chiêm bao
Hở môi thở nụ hồng đào
Cơn mơ chắc thấy ta vào bướm ong.
 
Con bồ lóng ngóng cổng trường
Cặp mắt thì ướt, con đường thì khô
Ta đi chen chúc xô bồ
Mưa chưa thấm đất vội hồ đồ ghen.
 
Con bồ bận áo hai dây
Thương ta lận đận hai tay che trời
Trần vai như chén rượu mời
Biết say cũng cảm ơn người bao dung.
 
Con bồ ôm chặt sau lưng
Qua cua sợ rớt thanh xuân xuống đường
Mới hay giữa chốn vô thường
Núi non lắm lúc vô cương ấm mềm.
 
Con bồ ngồi chải tóc suông
Làm như trút xuống nỗi buồn bâng quơ
Báo đời ta tốn bài thơ
Viết câu chùm kết lên tờ trinh nguyên.

Con bồ hảo ngọt mê chè
Ta đành miệng lưỡi hò vè văn hoa
Trăm năm trong cõi người ta
Cửa lòng con gái chính là lỗ tai.
 
Con bồ rắn mắt tắm mưa
Làm như nhỏ nhít, như chưa muốn chồng
Ta nghiêm trang đứng trời trồng
Áo ai trong vắt, má hồng sượng trân.

Con bồ đi học đường dài
Đôi môi tới trước, đôi hài tới sau
Cong môi thành chiếc lưỡi câu
Thư sinh bỏ mạng ai đâu mắc mồi.

Con bồ trốn học xem phim
Nụ hôn đèn đỏ, nhịp tim trống dồn
Ơ hơ, thiên hạ cứ đồn
Theo trai vào tối là chôn cuộc đời.
 
Con bồ váy trắng đùi hồng
Đi qua để lại những nồng nhiệt ta
Rùng mình sợ nỗi thịt da
Đương không quấy rối lòng tà vụng tu.

Con bồ nhõng nhẽo vùng vằng
Cứ như mặt nước con trăng thập thò
Gió đưa mây lắm tối mò
Mây bay trăng lại giả đò xô sông.
 
Con bồ đi với thằng bồ
Như con mái nhép bên cồ trống choai
Nỡ nào trời đất chia hai
Tiếng gà gọi sáng một mai gáy chiều.

"Con bồ" là gọi cho vui
Chớ ta đã mắc cạn vùi vào em
Một đời ngoảnh lại mà xem
Người nay sao cứ đi thèm người xưa?

              (HÙNG NGUYỄN)
                *14/12/2021


 

Thứ Ba, 14 tháng 12, 2021

CHUYỆN NHỎ. (Lục bát Hùng Nguyễn)

             CHUYỆN NHỎ.

Qua qua sông rước bậu dìa
Ướt mem ướt mỉnh, ơ kìa... thương nhau
Đò đâu? Sông đã bắc cầu
Hết hăm mốt nhịp bạc đầu răng long.

Thương qua, bậu đứng trong lồng
Hót lời sáo sậu nhớ đồng lúa xa
Ngó ra phố chợ, hít hà
Tìm hương lúa mới, khóc òa bên song.
 
Qua thương bậu, để trong lòng
Bốn mùa gạo trắng nước trong gọi là
Nơi đâu cũng thấy quê nhà
Trách chi cái bữa qua qua rước dìa.
 
Qua quen đi sớm về khuya
Câu thơ chén rượu tình chia năm mười
Bậu quen đổi khóc ra cười
Trăm năm gá nghĩa một đời qua mang.
 
Thì thôi sướng khổ đôi đàng
Cũng xong một kiếp đá vàng bậu qua.

                (HÙNG NGUYỄN)



 

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2021

THƯƠNG MÙA ĐÔNG ĐÔI TA.


       THƯƠNG MÙA ĐÔNG ĐÔI TA.

Có mùa đông bên ngoài song cửa
Nép rụt rè gõ từng hạt mưa
Ngỡ tiếng thì thầm em về gọi
Phía miền nam xa lắm mùa xưa.

Có mùa đông trong này góc khuất
Ta nằm nghiêng nghe bước chân gần
Một bờ trùng dương đêm phương bắc
Tiếng giọt mưa lòng vội rưng rưng.
 
Có mùa đông chừng như xa lắc
Người với người từ thuở cách ngăn
Đâu môi đâu mắt đâu da thịt
Mãi không về sưởi lại chiếu chăn.
 
Có mùa đông mưa dày như tóc
Xuống vai người giọt nhớ giọt mong
Ôm nhau một thoáng hờ ảo mộng
Người khóc, thì thôi... ngập đêm đông.

          (HÙNG NGUYỄN)
            *6/12/2021


 

CHIỀU BÊN MIỀN NHỚ.(64 HUNG NGUYEN)

         CHIỀU BÊN MIỀN NHỚ.

Đa đa ngứa mỏ mổ chiều
Hoàng hôn lũng lỗ thiếu điều gió rơi
Bên kia sông, gái kêu trời
Chồng con chi nữa, một đời đa đoan.
 
Chiều chiều mơ dáng trăng non
Tìm quên trong nhớ, tìm tròn trong vuông
Người xa muôn dặm buông tuồng
Có về mặc cả tìm buồn trong vui?
 
Đa đa ngứa cổ hót muồi
Tiếng chiều chao chác dụ vùi ngực nhau
Thưa rằng trót đã ngủ lâu
Trái tim đã nguội lấy đâu... hơ người.

              (HÙNG NGUYỄN)