Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019

NGŨ NGÔN HÙNG NGUYỄN.

     CHUYỂN ĐỘNG.
Khi đàn bà rụng trứng
Địa ngục thành trần gian
Khi đàn bà tuyệt chủng
Thế giới hóa thiên đàng.

______________________


      ĐỪNG NHÉ !
Đừng làm em ngộp thở
Bởi nụ hôn để dành
Đừng làm em khổ sở
Bởi xe tình đứt phanh.

Đừng làm ta chết đứng
Bởi hoa cỏ thịt da
Đừng làm ta cụt hứng
Bởi khôn dại đàn bà.

Đừng làm nhau khóc kể
Bởi cuối trời gió bay
Đừng làm nhau dâu bể
Bởi cuối đời trắng tay.

____________________

    ĐI QUA MÙA ĐÔNG CŨ.
Em đi qua vườn xanh
Áo mùa đông rất đỏ
Thương đời ta lá cỏ
Em bước chậm loanh quanh.

Em đi qua đời ta
Trưa mùa đông rất muộn
Gió lên miền tóc xõa
Thổi hoài mà không suông.

Em đi qua song cửa
Rơi mùi hương lở thì
Ơ... mùa đông ngục thất
Đỏ chi lửa từ bi.

Em đi qua bài thơ
Gót chân trần rướm máu
Nhuộm mùa đông dang dở
Đến tối dần từng câu.

Em đi qua chiều nghiêng
Bóng xiêu đổ nhẹ hều
Thềm mùa đông thư viện
Có gã tù buồn thiu...


__________________