Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

MẤT XÁC - (Thơ Hùng Nguyễn)

     
      Mất xác.

Chắc mai bỏ xác xứ người
Chỉ xin đất mẹ đừng cười nhạo chi
Đời là một chuổi cuộc thi
Sử kinh không thuộc lấy gì đăng khoa...

Chắc mai lấy xác bón hoa
Chỉ xin ong bướm chớ tra cội nguồn
Đời là một vở hát tuồng
Rữa xong phấn sáp, ai buồn hơn ai...

Chắc mai tan xác hỏa đài
Chỉ xin chút khói gượng bay về nhà
Đời là một giọt sương sa
Đất gần chưa thấm, trời xa vội vào...

Chắc mai ướp xác hồ đào
Chỉ xin mươi giọt rỏ vào trăm năm
Đời là một khúc bi cầm
Mỗi cung thương dạo mấy thầm lặng đau...

Chắc mai vùi xác mộ sâu
Chỉ xin người khóc dùm câu thật tình
Đời là mâm quả cúng đình
Cầu siêu... tụng tiếng Việt mình, ta vui...

                     (Hùng Nguyễn)
                



VU LAN, TẾ CÔ HỒN SỐNG - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
  
      Vu Lan, tế cô hồn sống.

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống bị đời lãng quên
Những thằng dư tuổi thiếu tên
Cặp mắt đỏ quạch chiều trên xứ người...

Vu Lan ta tế các ngươi
Một mâm thịnh soạn tình người tình quê
Ăn rồi, đừng tính đường về
Núi sông hẵn chán trò hề chúng ta...

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống một thời với ta
Vài ly rượu trắng dối già
Thử so nước mắt Nam kha mấy nồng...

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống khóc cười đệ huynh
Âm công mấy khúc siêu sinh
Đưa nhau về cõi miếu đình tha phương...

                     (Hùng Nguyễn)
 

QUA ĐÈO LẤY GÁI PHÚ YÊN - (Thơ Hùng Nguyễn)



   qUa ĐèO lẤy GáI pHú YêN.

Qua đèo lấy gái Phú Yên
Da thơm như biển, lòng hiền như trăng
Cánh tay phơn phớt lông măng
Coi mắt đở phải... băn khoăn (xxx) (xxx)...
                   *
                *     *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Xì-líp size X, xu-chiêng size L
Ngơ ngơ cặp mắt nai tơ
Bỏ rừng, đi lạc vào thơ đa tình...
                  *
               *    *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Chữ Tình thư pháp, Chữ Tiền chân phương
Chữ Yêu na ná chữ Thương
Giò hầm đu đủ, sữa cương, réo chồng...
                   *
                *    *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Đã ham rơm rạ lại ghiền gió đông
Chiều chưa tắt nắng, đốt đồng
Bỏng từng vết móng tay hồng trên lưng...

                             (Hùng Nguyễn)
  

KHÚC HOAN CA NGƯỜI ĐỰC - (Thơ Hùng Nguyễn)


      Khúc Hoan Ca Người Đực.

Một bầy Người Đực sáng nay
Cổ cồn cà vạt, chân giày đánh xi
Hoan hô tổng thống Hoa Kỳ
Nuôi ăn nuôi ở khác gì mẹ cha...

Một bầy Người Đực sổ lồng
Qua sông liền chữi non sông hết lời
Gạo đồng mắm khạp chưa vơi
Nghĩa nhân đã vợi đã rời lương tri...

Một bầy Người Đực lên chùa
Ghè tan Phật đất đi mua Phật vàng
Chùa sang sư sãi cũng sang
Ma cô đỉ điếm sắp hàng quy y...

Một bầy Người Đực từ tâm
Mua tờ vé số những năm trăm ngàn
Thương người phận gái cơ hàn
Rộng lòng mua nốt ngàn vàng giúp em...

Một bầy Người Đực vinh quy
Kiệu hoa Khổng Mạnh ghé chi sân đình
Quan viên mũ áo xùng xình
Đứng che cho kín anh linh cụ đồ...

Một bầy Người Đực đái ngồi
Săm soi đồng loại sụt trồi ra sao
Xông trầm nắn nót tám câu
Rằng thơ tao chảy vẫn sâu hơn mầy...

Một bầy Người Đực xưng thầy
Làm thơ chữi lộn ỉa đầy thi ca
Hán Nôm "bán thịt lộn da"
Thương ông Lý Bạch đẻ ra hậu đường...

  -Xin chào đồng loại của ta
Những bầy Người Đực đứa xa đứa gần
Rủ về tạ lỗi phù trần
Kẻo mai bia miệng dở thằng dở ông...

                     (Hùng Nguyễn)



TỬ SĨ CA. - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
       
        TỬ SĨ CA.

Mấy thằng nằm dưới cỏ cây
Có hay mây trắng vẫn bay về nhà?
Ghé vào cặp mắt mẹ già
Mười năm khóc trẻ đến lòa nỗi đau.

Mấy thằng nằm lại rừng sâu
Có hay sông núi bể dâu xong rồi?
Mười năm búi tóc hóa vôi
Trắng rêu dáng đá ai ngồi vọng phu.

Mấy thằng nằm lại đất thù
Có hay lá cõi ngàn thu cũng vàng?
Mười năm rụng đến cội tàn
Muốn về ai thắp khói nhang mà về.

Mấy thằng nằm chết đê mê
Có hay xương máu đã chê tượng đài?
Mười năm chiến sử bi hài
Dưới ba tấc đất còn ai ngậm cười.

Mấy thằng nằm lại cuộc chơi
Có hay nhạc tế dạy đời chóng quên?
Mười năm mẹ võng chiều vênh
Bò lên bia vẹt lau tên con mình.

                   (HÙNG NGUYỄN)


 

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 25)

VƯỜN THU TRĂNG SẼ CHÍN MUỒI
                                        
Ta bỗng rùng mình. Ồ! Thu sang
Vườn ai nhếch nhác lá khô vàng
Bao mùa xưa đã... trăng du đãng
Em đếm làm chi nhịp ngựa hoang.

 Ta ở muôn trùng, em biền biệt
Nhìn nhau, trăng cũ thắp đôi miền
Bên ta chưa khuyết, em bán nguyệt
Mấy dặm Thu tàn nẻo đoàn viên?

 Ta biết lòng mình hung hăng sóng
Để bến ai ngồi hóa vịnh rong
Mùa Thu biển mặn cùng em khóc
Trăng biết gì đâu cũng chập chùng

 Ta yêu em, rồi ta... rất thương
Cành đau lá chết lắm đoạn trường
Một mình ngồi vá trăng vô lượng
Thắp sáng đường về ngựa thập phương

 Ta muốn về. Ta muốn về thôi!
Cùng em đêm chuốc "Dạ quang bôi"
Uống say, đốt sạch mùa buồn tủi
Ngủ dưới vườn Thu trăng chín muồi.
  
_____________________________
  
       tÍn HiỆu ĐèN vÀnG.

Có mò trong ngực người yêu
Mới hay đi mãi cũng nhiều rủi ro
Buồn -Vui... bên nhỏ bên to
Nhịp tim thắp thõm những hò hẹn... điêu.

Có mò trong váy người yêu
Mới hay nắng sớm mưa chiều luân phiên
Cỏ thu rối rắm đôi miền
Qua ghềnh, vọng thác xô nghiêng phận mềm.
  
________________________________
  

     đỜi ĐờI eM tHơM.

Chiều ôm vóc lụa chua lòm
Hôn tay "bốc mắm" nghe thơm quá chừng
Lẽ nào tình đã tiệt trùng
Hay thương nhau quá, đâm khùng, bậu ơi!

                                   (HÙNG NGUYỄN)