Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

ĐỔI Ý. (Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn)

     ĐỔI Ý.

Chiều,
Trời đổi ý:
Thôi mưa

Bầy chim đổi ý:
Thôi lừa mùa sau

Em cười,
Đổi ý:
Gật đầu

Dụ ta đổi ý:
Lắc đầu...

Bó tay.

         (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

DẤU TÌNH XA. (Thơ Hùng Nguyễn)


       DẤU TÌNH XA.

Trăng đi trăng đến trăng vằng vặc
Ta ngồi đực mặt ngót trăm năm
Yêu người hấp tấp như chạy giặc
Sợ chim mất bóng cá bặt tăm...

Câu thơ ta viết còn tươi rói
Chưa kịp vo nhàu áo tình nhân
Mà nghe lấn cấn như mắc tội
Ăn hớt của đời một lớp xuân...

Em cười giả lả cho qua chuyện
Sợ người vạn lý khổ thâm canh
Rùng mình, nước mắt em rưng tiếng
Chợt lòng chết điếng uất cao xanh...

Ta lỡ một đời mê tứ xứ
Lần này muối mặt hẹn tri âm
Mai về, vất mẹ giày hồ tử
Ôm chặt người xưa, nghịch... tầm ngầm.

                        (HÙNG NGUYỄN)

THƯƠNG QUÁ THÁNG MƯỜI ĐÔI TA. (Thơ Hùng Nguyễn)


THƯƠNG QUÁ THÁNG MƯỜI ĐÔI TA.

Tháng Mười nước lớn ra Đông hải
Cuồng cuộn sông băng xẻ đôi bờ
Khoảng cách đôi ta ngày càng rộng
Em ngồi cù bấc... ta cù bơ...

Tháng Mười trời động mây dồn cục
Vườn em e lá cũng chán cành
Nam Bắc hai miền chia hai gió
Ngọn nào em nhốt giữ giùm anh?

Tháng Mười em giấu môi trong yếm

Ta về lục đục vá tình xưa
Đừng hỏi quan san bao giá lạnh
Ngực hồng đã vỡ nắng mừng trưa...

Tháng Mười con mắt ai nguýt háy?
Hẹn dữ hẹn dằn cuộc đoàn viên

Người ở gì lâu nơi viễn xứ
Có kịp về không cuối mùa duyên?

Tháng Mười ta buốt con dốc lạ
Lăn ngược lăn xuôi khúc đời mòn
Hứng bên kia biển đầy mắt nhớ
Từng giọt trong lòng nhểu toong toong...

Tháng Mười thấm thía buồn ly biệt
Bên nớ bên ni lạnh một mình
Than vắn thở dài: Đông chi khổ
Chỉ nửa vòng tay cũng thất tình...

Tháng Mười thương quá tháng Mười khóc
Ai nhớ về ai, ai quên ai
Ngựa quen đường cũ còn trở lại
Người có nhớ gì xưa... liêu trai.

                              (HÙNG NGUYỄN)

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

NHỮNG BÀI THƠ DANG DỠ. (Thơ Hùng Nguyễn)

   LẠC HẬU RỒI TÌNH TA...

Có cuộc tình lạc hậu
Giữa dòng đời văn minh
Chiều bên chiều: Tịch mịch
Người bên người: Hư vinh...

Có cuộc tình lạc hậu
Như một thuở địa đàng
Ta nhìn em: Ngơ ngác
Táo vườn xưa: Chín vàng...

Có cuộc tình lạc hậu
Nhét tình vào miệng nhau
Đôi bờ môi: Ứa máu
Nồng nàn đỏ: Ngàn sau...

Có cuộc tình lạc hậu
....
____________________________

       ẨN DỤ.

Tôi như con nước chảy
Chỉ liếm láp đôi bờ
Rồi ung dung tung tẩy
Lặn vào biển lẳng lơ...

Tôi như bầy gió bấc
Chỉ sờ mó mùa đông
Rồi vi vu vô tận
Thổi hơi sóng bềnh bồng...

Tôi như thằng cha điếc
Chỉ nghe được khẩu hình
Khi em cười lương thiện 
Là lòng mất an ninh...

Tôi như...
......
_____________________________

                (HÙNG NGUYỄN)

 

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

HÁT TUỒNG. (Lục bát Hùng Nguyễn)


          HÁT TUỒNG.

Em ơi, khoan vội tẩy trang
Kép đào còn giọng, tuồng đang còn dài
Đẩy đưa mắt phượng mày ngài
Đâu hay khán giã vỗ tay... lấy lòng
Múa may Quạ đóng vai Công
Hót như Gà thiến gắn lông Phượng hoàng
Lời châu tiếng ngọc nạm vàng
Chỉ e sân khấu hạ màn... Tổ đau.

                       (HÙNG NGUYỄN)


Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

PHỐ ĐÃ SƯƠNG CHIỀU... (Lục bát Hùng Nguyễn)



     PHỐ ĐÃ SƯƠNG CHIỀU...

Hoàng hôn loang lổ tóc người
Ơ hay... Nắng vỡ, ai cười mặc ai
Phố thôi nhan sắc trang đài
Tới bầy sẻ nhỏ cũng bay mất rồi
Sương rơi... Ừ, cỏ bôi vôi
Trắng thê trắng thãm mồ côi phố chiều
Ta nhe răng... Khóc, quạnh hiu
Trời ơi ! Cái giá người yêu thương Người...

                  (HÙNG NGUYỄN - Chiều 16/11/2015)

TIỂU TỐT QUÁ GIANG. (Thơ Hùng Nguyễn)


     TIỂU TỐT QUÁ GIANG.

Nào !
Qua sông thôi,
Con tốt cuối cùng của ván cờ lâm thế
Xe, pháo đã ra rìa,
Tướng sĩ cũng lầm than
Một cái nhấc tay,
Sơn hà đầy máu lệ
Con tốt bỏ mình,
Còn tiếc rẻ chuyến quá giang...

                   (HÙNG NGUYỄN - 16/11/2015)

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

TỪNG NGÀY EM ĐI... (Lục bát Hùng Nguyễn)


     TỪNG NGÀY EM ĐI...

Tội nghiệp em tôi: Qua đồng
Buổi trưa đồng trống bóng còng dưới chân
Lạy trời, thổi chút phù vân
Bay qua che nắng nơi cần phải che...

Tội nghiệp em tôi: Qua sông
Buổi chiều nước lớn, sóng lồng lộng reo
Mái chèo gãy, con đò neo
Sợ bơi, ướt chổ ngặt nghèo, mất duyên...

Tội nghiệp em tôi: Qua đường
Nửa đêm, trăng nửa, vô thường trắng đen
Giá gì anh thắp ngọn đèn
Chút leo lét sáng, bon chen... em về.

                       (HÙNG NGUYỄN)


HUYỀN THOẠI MƯA. (Lục bát Hùng Nguyễn)






     HUYỀN THOẠI MƯA.

Cơn mưa thúi đất thúi trời
Cơn mưa như thể cả đời chưa mưa
Ta ngồi, (trời cũng mắc lừa)
Trong xe kín mít hôn bừa... cellphone.


Cellphone, em thở dập dồn
Nhịp tim gấp gáp, nhịp hôn cầm chừng
Ai kêu, ngắt quãng Anh... Đừng...
Tưởng nhầm em nhắc, mưa dừng, buông nhau.

Buông nhau thì tiếc tình nhau
Một năm được mấy mưa Ngâu tương phùng
Ngưu Lang, phủ sóng ngoài vùng
Đâu hay Chức Nữ khổ cùng... cellphone.

                           (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

PHỐ NGƯỜI VÀ MỘT TÔI... (Lục bát Hùng Nguyễn)






     PHỐ NGƯỜI VÀ MỘT TÔI...

Phố: Người
Tôi: Một
Mùa: Đông
Giọt mưa lẩy bẩy cơn giông nhất thì
Lặng nhìn, núng nính em đi
"Con thi trường học, mẹ thi trường..." nào?

Phố người, trời thấp đất cao
Tháng Mười, rằm muộn trăng vào hẽm sâu
Một tôi rách mấy bể dâu
Tóc xanh hóa lá bạc màu sương sa... 

Phố người là của... người ta
Nụ cười gượng gạo chỉ trà trộn vui
Ra chi biển, để ngậm ngùi?
Nhớ về duyên hải sặc mùi biển tanh...


Phố người... chằng chịt rối quanh
Tôi chôn tôi giữa vô danh cõi người
Dường như... ai đó chân trời
Giương con mắt cũ khóc hời ru... Tôi.

                       (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn: MÙA ĐÔNG BẮC MỸ.

       TRÚ ĐÔNG.
Chiều..., áp thấp phải không, em?
Cơn mưa nhiệt đới chắc nhem nhuốc chiều

Mùa đông đất khách cô liêu
Đợi em sơ sẩy đánh liều trú đông...

       GIỮ NẮNG.
Có ngang qua xóm nắng hanh
Làm ơn vớt vát cho anh chút chiều
Bóng em dù đổ liêu xiêu
Cũng còn hơi ấm sưởi hiu quạnh này...

      NGƯỢC XUÔI.
Em về tất tả ngựa xe
Ta nghe tơ tóc chua lè... phát thương
Tháng này một nắng hai sương
Một vai hai gánh trăm phương ngàn bề...

     TÂM BÃO.
Em về ống thấp ống cao
Đôi chân tội nghiệp lê vào cõi ngây
Đâu hay ở giữa vòng tay
Cả trung tâm bão chực xay xát đời...

     VIỆT KIỀU VÀ MẮM.
Ta còn cả miệng cà phê
Mà môi em đã ê hề... mắm nêm
Thư tình cũng phải... dán tem
Ta đằng em - Dán - Bớt thèm hương quê. 

                     (HÙNG NGUYỄN)


Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Lục bát Tứ tiệt Hùng Nguyễn: ĐỪNG KHÓC NỮA, CHIỀU THU OAN TRÁI !

    HỒI HỘP.
Mưa chiều ướt tận nửa đêm
Anh về quấy nhiễu đời em mất rồi
Nồng nàn đậu kín cặp môi
Lửa hương ân ái bắt hồi hộp nhau...

    QUÊ MÙA EM KHÓC.
Tới cười nghe cũng quê mùa
Huống chi em khóc như đùa oan khiên
Giá đừng đổ nợ vào duyên
Ta đâu chết siếng trong miền lệ sa.

    TRONG EM.
Mặt trời còn chửa dám xem
Sao anh nỡ dụ mở em ra nhìn
Trong em có nhục có vinh
Bảo đao, rượu độc, tử hình mà... vui.

    TIẾNG ĐÊM.
Cầm bằng cốc rượu đánh rơi
Tiếng pha lê vỡ - Tiếng cười Mỵ Nương
Tiếng đò xẻ rách mặt sương
Tiếng rên lổ sáo? Mặt Trương Chi... dày!

    NGŨ HUYỀN CẦM.
Miệng trơn mình mẩy cũng trơn
Cổ kim tri ngộ như đờn năm dây
Tơ đồng tức tưởi đông tây
Buông ra thì chết, ôm hoài thì... hư.

    DÍNH.
Đừng để thơ dính vào em
Bởi thơ rất ác: tuy mềm mà đau
Đừng để da thịt gần nhau
Bởi đêm dán dính em vào thơ ta.

    NIẾT BÀN CỦA ANH.
Em vào niết bàn của tôi
Ngồi chưa nóng đít đã đòi bỏ đi
Tham dứt..., Sân dứt..., còn... Si
Dẫu không Ngũ giới, cũng vì em... Tu.

    THẬP GIÁ CỦA ANH.

Hồn nhiên em? - Anh cướp rồi!
Chỉ còn đau đớn trên đồi Gô Tha
Thôi đành chết bảy chìm ba
Treo lên thập giá Judas gánh về...

    VƯỚNG THƠ.
Thơ ta mắc mớ gì em
Mà vào lục lọi rồi... nằm vạ luôn
Đời có suông? Tình mấy suông?
Đương không gieo rắc hạt buồn vào nhau.

    GỌI. (1)
Buồn buồn Nhỏ gọi thẳng tên
Tim ta mềm nhũn bồng bềnh hóa mây
Ngọt ngào lẫn với đắng cay
Y như rượu nếp: Chưa say đã nồng.

    GỌI. (2)
Hỗn hào Nhỏ gọi: Xxxx ơi!
Lôi ta về lại khoảnh trời giêng hai
Ta đang buồn sáng phương Đoài
Cám ơn Đông độ chiều dài tiếng em.


                    (HÙNG NGUYỄN)

EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... (Lục bát Hùng Nguyễn)


    EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... 
                         
Con mê lừng lẫy đáy mồ
Em cười hổn hển ướt hồ điệp ta
Ngàn xa sấp ngửa cũng xa
Hồn ma bóng quế chơi sa mạc hồng...

Non Bồng bách nhạn đèo bòng
Hò khoan xúm bứt tơ hồng buộc nhau
Em cười thốn cả bể dâu
Khi ta cố hớt váng sầu đổ đi...

Trăng non trú quán thiên trì
Bèo mây tương tác sá gì hợp tan
Em cười cuồn cuộn tràng giang
Thương nhau đứt ruột dọc ngang khó về...

Lá rơi thu rỗng bốn bề
Bướm tơi xác bướm, bướm kề liêu trai
Em cười giọt vắn giọt dài
Tóc mây sàn sạt trẩy ngoài quạnh hiu...

Tử thi xước bởi quạ diều
Tình ngang nhiên lướt xước chiều cuồng si
Em cười xước tiếng Từ Quy
Gập ghềnh sóng nắng lấy gì hoàng hôn...

Vườn ai sắc úa bồn chồn
Chờ tin hương gió lâm bồn, liên hoan
Em cười môi miệng hở hang
Nguyên mùi ân ái bay tràn lan ra...

Bế bồng xác hạc thành hoa
Hỏi thiên thu có ngang qua cõi trần
Em cười đuôi mắt bất nhân
Rưng rưng níu lại lệ ngần mi thanh...

Người về mắt đỏ môi xanh
Gở chim chết chẹt trên cành sầu đông
Em cười ràn rụa xuống mông
Đôi bờ nhục cảm đưa... bồng bềnh đưa...

Đã vào kịp giấc nhau chưa
Đặng mây xuống đất nhấc mưa lên trời
Em cười xém chút lả lơi
Nghe đâu tiếng nấc chẹn lời tri âm...

Canh côi hồ điệp thì thầm
Bóng liêu trai hóa dáng trầm cô lâu
Em cười chi, ướt đời nhau
Thà rằng cứ để ta đau một mình...

("Ta chưa vỗ ngực đa tình
Sao con bươm bướm hiện hình... Mộng Nương?").

                                (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

CÁM ƠN TẤM LÒNG NGƯỜI DƯNG (Thơ Hùng Nguyễn)


   CÁM ƠN TẤM LÒNG NGƯỜI DƯNG.

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu để ta thấy... lòng
Lòng em như một cánh đồng
Mà ta như đứa mục đồng mất trâu...

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu cổi ra... cõi lòng
Lòng em như một giòng sông
Mà ta vọp bẻ cứ mòng mòng quay...

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu cuộn ta vào... lòng
Lòng em như bếp lửa hồng
Mà ta viễn khách, trú đông, theo nằm...

Cám ơn em: Một tấm lòng
người dưng đã mở mà không tiếc gì
Mặc ta, bụi bặm man di
Cứ tha mọi rợ về tri trét... lòng.

                    (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Lục bát Tứ tiệt Hùng Nguyễn: BÊN ĐỜI THU NHAU...


     MƯA VÀ EM...
Bên ngoài mưa gõ cửa xe
Bên trong nhịp mỏ He He, em cười
Kính thưa cha đất mẹ trời
Dứt mưa sơm sớm cho người buông nhau...



     ĐẬU TÌNH LÊN LƯNG.

Môi nào như gió thổi qua
ngôi đền váng nhện bảy ma ba thần
Đậu chi lưng tượng phong trần
Để vô thường cát bụi cần phục sinh...



      Txxx Dxx.

Lặng thầm em, xê dịch... chiều
Mưa từ viễn xứ lạnh thiều quang đây
Vòng tay xin lỗi ngàn mây
Em bay lơ lững, em say Chữ... (hì!)



     GÓC LIÊU TRAI EM...

Cô đơn thì về với em
Trăng không trăng có cũng đêm của mình
Đâu duyên? Đâu nợ? Đâu tình?
Lửa chiêm bao thắp đỏ hình hài nhau...


                       (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn: TRĂNG THU DẠ KHÚC.


      ĐÊM MÃN NGUYỆT.


Ta đậu lên em: Em tròn
Vầng trăng mãn nguyệt chỉ mòn sơ sơ

Đò qua miền khuyết ru mờ
Đêm nay vằng vặc đôi bờ sông reo...





     NEO...


Trăng neo giữa bến sông Rằm
Ta neo ta giữa chổ nằm em chia
Mặc đời miệng lưỡi nọ kia
Trăng và ta cứ càng khuya càng đầy...





     SÔNG NƯỚC.


Đón đưa con nước thượng nguồn
Con sông cũ rích khi buồn khi vui
Nước ra ngoài biển nước vùi
Lòng sông lắng gạn ngậm ngùi phù sa...




     THƯỜNG TRÚ.


Em đừng nguầy nguậy lắc đầu
Khi đòi thường trú trong bài thơ ta
Nửa quê nửa tỉnh thiệt thà
Môi còn tươm tất đã... cà lăm... run.



    "MÌNH ƠI !", HOANG DẠI...


Rùng mình, hồn nhập xác ai
"Mình ơiiiii !!", em gọi, liêu trai thiệt rồi
Mùa lá rụng sạch thì thôi
Nghe em gọi thế: Đau... hồi sinh, đau.

                    (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn: SÔNG CŨ TA VỀ...



      MƯỜI NĂM VÀ MỘT NỬA...


Bỏ không cả nửa phía giường
Mười năm... lạnh lẻo đến nhường thế kia?
Yêu người mấy cộng mấy chia

Lửa hương chăn gối sớm khuya, ớ Người!





       Ờ, THÌ...


Ờ, thì... chuếnh choáng cơn say
Ờ, thì... em đã khóc đầy chiêm bao
Ờ, thì... bẻ khóa động đào
Ờ, thì... hồ tử lẻn vào hái hoa...



      CẢM TÁC VỚI PHẠM THIÊN THƯ.


"Lên non tìm động hoa vàng"
Đào chôn xác bướm giữa đàn xuân tiên

Chày kình - mộng hoặc - cô miên
Về ư? ai ngán Phạm Thiên Thư... cười.

 

  
    ĐƯỜNG VỀ.

Mơ chi "áo gấm về làng"
Chỉ trông đò chửa sang ngang: Người còn

Thưa em, lối cũ vết mòn
Can chi đường lạ rãi toàn... chông gai.

                   (HÙNG NGUYỄN)

CÔ ĐƠN CHIỀU. (Lục bát Hùng Nguyễn)



       CÔ ĐƠN CHIỀU.

Chúng mình đâu biết gì hơn
Cô đơn va phải cô đơn thôi mà
Trời ơi! Xa thẳm mù xa
Sông em gió thét rừng ta mưa gầm
Chiều Long Quân bóng thâm trầm
Ôm bầu nắng sớm ăn nằm Âu Cơ
Cô đơn ai cũng dại khờ
Đem cơn mê nhuộm bài thơ dổ dành...

                (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

ĐẸP GÌ NHAN SẮC PHÚ YÊN... (Lục bát Hùng Nguyễn)


    ĐẸP GÌ NHAN SẮC PHÚ YÊN...

Tới Cọp rình gái Phú Yên
Cũng thu nanh vuốt cười duyên làm lành
Cả khi gió thổi rùng mình
Em ngồi em... tiểu cũng tình như ai...

Tới Sư rình gái Phú Yên
Cũng so nhân quả ai... tiền mãn kinh?
Mỏ chuông mấy gõ vô tình

Từ em trắng nõn thình lình đứng lên...

Tới Vua rình gái Phú Yên
Cũng lum khum đứng kệ nghiêng sơn hà
Hoàng cung nhan sắc đại trà
Sao em giữa chốn trăng già kiêu sa...

Tới Ta rình gái Phú Yên
Nửa đời kinh sử thánh hiền quên luôn
Thần linh v cõi em... truồng
Trăm năm không đặng đâm buồn ngàn thu...

Lũ mình rình gái... Phú Yên
Ác nhơn chi lắm cái duyên quê nhà
Em ngồi, mất nết thi ca
Nhưng Thơ thiếu chút đàn bà hết... ngon.

                           (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

CHÚT THƠ TÌNH BÊN SÔNG. (Thơ Hùng Nguyễn)



      SÔNG ƠI!
Em không làm con cò

Lòng sông đâu sám hối
Ta không làm ngọn gió
Lòng em đâu nổi trôi...




          ĐÔI BỜ NO GIÓ.
Bờ Nam sông cứng em mềm
Đò Trương Chi quẩn bên thềm Mỵ Nương
Ngọc nào chẳng sắc chẳng hương
Sao Sâm Thương xuống đầy phương Bắc rồi?


                              
                                                  (HÙNG NGUYỄN)



Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

BÓNG THU. - (Lục Bát Tứ Tiệt Hùng Nguyễn)



    AEROBIC...
Aerobic, em về
Phía anh lồng lộng bốn bề xôn xao
Đương không đổ sập vào nhau
Van nhau nới bớt kẻo nhàu đời nhau...




     NỤ HOA THU.

Hoa em nở phải mùa ta
Hương xưa sắc cũ bay ra mịt mờ
Mười năm lòng đất dật dờ
Khóc, mưa môi ướt vỡ bờ ngực em...

                     (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

VẤP PHẢI MÙA THU EM... (Lục bát Tứ Tiệt Hùng Nguyễn)

     
     GIỚI NGHIÊM.
Bước qua mùa giới nghiêm em
Bỗng chiều trắc ẩn, chợt đêm rối bời
Đôi môi khóc - Cặp mắt cười
Người dưng khách lạ dám mời mọc sao?





 

     KINH THÁNH BUỒN.
Ta từ Tân Ước xông pha
Em trong Cựu Ước ngó ra... não nùng
Địa đàng từ thuở khốn cùng
Lời vàng tiếng ngọc thủy chung mấy người?






     NGƯỜI CŨ VỚI NHAU.
Chia em một nửa đời buồn
Nhận em một nửa ngọn nguồn thương đau
Can gì hẹn tận kiếp sau
Vài ba năm nữa bạc đầu, mất Duyên.






     MƯỜI LĂM NĂM... VỊNH KIỀU.
Mười lăm năm có là chi
So dây nắn phím giữ tỳ bà ngân
Cườm tay đã mỏi phong trần
Chào người hút bóng khuất dần phía xưa.





 

     CỌP XIẾC.
Bỏ rừng về ở tri âm
Ta như cọp xiếc ngoan nằm bên em
Buồn buồn hé mắt ra xem
Thấy đời vấy bụi lại thèm thịt tươi.

                                 (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

MỘNG DU EM, TÔI VỀ... (Thơ Hùng Nguyễn)


       MỘNG DU EM, TÔI VỀ...

Đậu trên đôi môi người đàn bà mớ ngủ
Một giọt nắng nồng nàn chở hết cả nửa mùa thu
Ngày rồi đi,
Như con Chuồn chuồn tháng Bảy
Cơn bảo nhỏ qua rồi,
Lặng ngắt vô tình tiếng thơ ru...

Đọng trên đôi mi người đàn bà mớ ngủ
Một viền ngân ngấn chạy quanh nền maccara thâm u
Hạnh phúc bước nhanh,
Ra ngoài căn nhà ký ức
Nước mắt vơi rồi,
Đâu kịp níu tay người khóc một trận phù du...

Đặt trên vầng trán người đàn bà mớ ngủ
Nửa nụ hôn vẹt mòn ăn xén mấy ngàn thu
Dường như...
Chạm phải ven bờ giấc mơ xuân chiều cô phụ
Em rùng mình...
Tá hỏa,
Ngở Mộng Du...

                                  (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

ĐÊM THẤY TA VỀ PHỐ CŨ... (Thơ Hùng Nguyễn)






     ĐÊM THẤY TA VỀ PHỐ CŨ...

Ta về phố cũ... chôn ta
Coi như chấm hết bôn ba kiếp này
Ta tìm em - gầy cuộc say
Ôm nhau thách thức mỏng dày thiên thu...

Ta về phố cũ... ghẹo người
Ơ hay, lãng xẹt, nụ cười héo queo
Buồn nào nghiêng rót hắt heo
Nỗi đau thấm ướt nửa đèo bên kia...

Ta về phố cũ... thương em
Con trăng lữ thứ xuống thềm chông chênh
Trời mông mênh - Đời lênh đênh
Trăm năm bèo nước dập duềnh thôi ư ?

Ta về phố cũ... yêu nhau

Hoa Vô Thường nở bên cầu Vô Minh
Tựa đầu kín ngực thư sinh
Lặng thầm vắt nốt giọt tình mời nhau...

Ta về phố cũ... của ta
Tang thương đến thế, may mà còn em 
May còn một tiếng khóc đêm
May còn hơi ấm giữa mềm mại... tay.

                     (HÙNG NGUYỄN)