Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2023

BỐN MÙA TÓC GIÓ LẦU HOA.(Lục bát Hùng Nguyễn)

             BỐN MÙA TÓC GIÓ LẦU HOA.

Dẫu mà sợi tóc chẻ đôi
Bậu ơi cứ thế, cứ bồi hồi qua
Thương nhau cái nghĩa hải hà
Sông bao nhiêu nhánh cũng hòa biển xanh.

Dẫu mà sợi tóc chẻ ba
Bậu ơi cứ giữ, trói qua hết đời
Xưa hun trán bậu lý lơi
Mà cái mùi tóc cứ chơi vơi hoài.

Dẫu mà sợi tóc chẻ tư
Bậu ơi cứ chải từ từ rồi suông
Qua đi cho hết đời buồn
Xin về nằm chết gối cuồn tóc thơm.

Dẫu mà tóc xõa ngứa vai
Bậu ơi chịu khó búi hai quả đào
Cũng là cái nợ tri giao
Trăm năm không trọn biết sao tạ tình.

Dẫu mà tóc ấy cằn xơ
Bậu ơi cũng ấm bến bờ riêng qua
Dẫu mà duyên phận ngùi xa
Một đêm tóc gió lầu hoa... bốn mùa.
 

                (HÙNG NGUYỄN)





CHIỀU NGHIÊNG THEO PHÍA XUÔI VỀ.(Lục bát Hùng Nguyễn)

         CHIỀU NGHIÊNG THEO PHÍA XUÔI VỀ.

Xuôi về,
Một bóng ta dồn
Nghiêng bề lá đổ hoàng hôn,
thoắt buồn
Chiều say,
Chiều chuốc rượu suôn
Nghiêng mùa đời xuống, nhấc ruồng rẫy lên

Xuôi về,
Một dáng người vênh
Nghiêng vai hắt gánh chồng chênh,
rồi cười
Chiều quên,
Chiều nhuộm ráng trời
Nghiêng trăm năm xuống, hứng lời ngàn năm

Xuôi về,
Một nửa hồn căm
Nghiêng lòng trút nỗi lặng thầm,
chợt xiêu
Chiều tàn,
Chiều vỡ hoang liêu
Nghiêng màu nắng xuống, cõng thiều quang đi

Xuôi về,
Một phố từ quy
Nghiêng con mắt rót biệt ly,
vụt òa
Chiều em,
Chiều tả tơi hoa
Nghiêng trăm cánh xuống, vẫy ta,
bội tình

Xuôi về,
Một nẻo vô minh
Nghiêng lưng giấu mặt lục bình,
riêng ta
Chiều ta,
Chiều rũ phù hoa
Nghiêng ân oán xuống, đội hòa khí lên.
 

                    (HÙNG NGUYỄN)


 

CỌT KẸT... CỌT KẸT, CỬA MỞ. (Lục bát Hùng Nguyễn)

       CỌT KẸT... CỌT KẸT, CỬA MỞ.

Cọt kẹt... Cọt kẹt
Sững sờ
Cổng thiên đường ấy khép hờ thế thôi
Ai người táo chín trên môi
Một lần nhục thể kín đôi tay khờ.

Cọt kẹt... Cọt kẹt
Thẩn thờ
Áo xiêm rơi vãi  giấc mơ địa đàng
Mở toang,
trăng xuống khẽ khàng
Cười Eva lỡ nhuộm vàng Adong.

Cọt kẹt... Cọt kẹt
Then long
Trái tim người cũ có chòng chành đâu
Người nay hé cánh cửa sầu
Đón chân hạnh ngộ thượng lầu tri âm.

Cọt kẹt... Cọt kẹt
Rồi câm
Nghe thinh lặng xuống giữa tầm hoan xuân
Ngàn sau thương lấy thanh tân
Tổ tông nên tội,
đòn trần gian ta.
 

                                (HÙNG NGUYỄN)