Thứ Tư, 5 tháng 10, 2022

NHẮN VỚI NGƯỜI QUÊ. (Lục bát Hùng Nguyễn)

           NHẮN VỚI NGƯỜI QUÊ.

Bậu buồn chi dữ, bậu ơi!
Để cặp mắt ướt một đời qua mê
Thương bậu ngồi bến sông quê
Trăm năm vai mỏi gánh thề gia tiên.

Bậu cười chi thảm, vô duyên!
Đôi môi xệch xạc bắt phiền nhiễu qua
Mùa này ngồi trốn phong ba
Tiếng người bổn xứ sao mà thiết thao.

Bậu dòm chi kỹ lòng nhau
Cái duyên tri ngộ biết sao mà lần
Lắc đầu, mặt bậu giả trân
Bỏ qua chưng hửng tưởng gần hóa xa.

Bậu lo chi dữ, bậu à!
Thu đông sẽ khắp, lại ra giêng rồi
Nhìn nhau xuân trổ trên môi
Bậu long lanh mắt, qua hồi hộp...
Ôm.
 

                (HÙNG NGUYỄN)
                             *Tháng 10/2022



BÃO QUA RỒI, EM Ạ! (Thơ Hùng Nguyễn)

        BÃO QUA RỒI, EM Ạ!

Ta ngồi nín thở đêm thị trấn
Phố xa phố lạ buồn viễn phương
Mà nghe lặng ngắt đêm thị xã
Cơn bão qua rồi tan mất hương.

Em ngủ kê đầu lên tâm bão
Ta sợ gió cuồng cuốn ta đi
Tóc chưa đủ dài sao níu áo?
Bão thổi tan rồi...
hương từ ly.

Ờ...
thì bão lặn,
mưa áp thấp
Trôi xuống lòng nhau một nụ buồn
Tình chưa đủ nặng, mùi chưa đậm
Liệu còn giữ nổi tình nhau không?
 

                       (HÙNG NGUYỄN)