Thứ Ba, 10 tháng 7, 2018

LỜI CỦA ĐÊM. (thơ Hùng Nguyễn)

      LỜI CỦA ĐÊM.

Đêm không tỳ vết, 
chợt lòng an nhiên như Phật đúc
Đâu khói hương trầm mà tình đã sắc không
Trên chấm phạt đền,
giấc mộng trăm năm dừng chân thất thủ:
"Ngộ nhỡ đêm nay em dính bầu,

anh có dám nhận con không?".

Đêm vụng về giăng lưới,
con nhện già đuối sức
Qua mấy mùa yêu đương,
tơ cũ vướng bùng nhùng
Rượu tri giao còn nguyên cả thẩu,
sao nỡ nói ra chi lời thất đức:
" Làm ơn thả em ra 
để em còn lo đi kiếm chồng."

                            (HÙNG NGUYỄN)


BÁN NGUYỆT. (Lục bát Hùng Nguyễn)

       BÁN NGUYỆT.

Một nửa vầng trăng của tôi
Qua núi núi đổ, qua đồi đồi nghiêng
Là em, thuở khuyết vội hiền
Em gieo hoan hỷ trên miền thơ tôi...

Một nửa vầng trăng của em
Đuổi hình bắt bóng, đuổi đêm bắt ngày
Là tôi, bán nguyệt mỏng dày
Tôi gieo tai ách xuống đầy mình em...

                (HÙNG NGUYỄN - 10/7/2018)




GỞI NỐT VÀNG SON. (Lục bát Hùng Nguyễn)

      GỞI NỐT VÀNG SON.

Về ta một mớ tóc bồng
Em trang trải nốt xuân nồng ngập nhau
Chợt đêm trẩy hội hoa cau
Áo xiêm cổ tích hương nhàu tịnh du...

Về ta một nụ cát tường
Vành môi hạ chí hứng đường mật nhau
Chợt đêm loa lóa nhiệm mầu
Lả lơi nghiêng nửa vách lầu nghinh phong...

Về ta một sóng hồ trường
Giọt say rân rấn đỏ thường tình nhau
Chợt đêm dò dẫm nông sâu
Đôi mi em mặn trên đầu lưỡi ta...

Về ta một cuối đời người
Một da thịt cũ, một thời hồng hoang
Chợt đêm trầm mặc yên hàn
Bóng trăng nhảy múa trên vàng son nhau...

                          (HÙNG NGUYỄN - 9/7/2018)