cHiỀu RồI, aNh DặN dÒ eM...
Làm ơn bớt đẹp đi một chút
Đóa hồng chi thắm lắm bướm ong
Những gã làm thơ thường hiếu sắc
Ta,
Phật chưa thành,
Chưa Sắc không.
Làm ơn bớt lẵng đi một chút
Lắm lúc câu thơ cũng giết người
Ngày xưa có kẻ từng chết đuối
Trong nửa giọt cười
Em đánh rơi.
Làm ơn bớt hỗn đi một chút
Trời cho miệng lưỡi để... hôn nhau
Yêu chi cho lắm rồi dễ cáu
Phải tội môi mềm
Cắn không đau.
Làm ơn bớt khóc đi một chút
Bến đợi quên chưa,
mấy lở bồi?
Lòng thuyền trắc ẩn đi dâu biển
Có kịp về không,
Mắt cạn rồi?
Làm ơn bớt nũng đi một chút
Cái gió tầm xuân đã vi hành
Ta mò ngực em,
Chiều...
Nữ thánh
Ơ...
Da cực... trắng
Nắng... cực xanh.
(Hùng Nguyễn)
___________________________________
___________________________________
MEN CHIỀU
Dịu dàng nhớ
Dịu dàng say
Em như giọt rượu mọng đầy tiễn Xuân
Nhẹ nhàng thấm
Nhẹ nhàng rưng
Em tan vào nỗi bâng khuâng chạm chiều
Chắt tình
Hứng giọt thương yêu
Để nghe hạnh phúc ngậm nhiều buồn vui.
Dịu dàng say
Em như giọt rượu mọng đầy tiễn Xuân
Nhẹ nhàng thấm
Nhẹ nhàng rưng
Em tan vào nỗi bâng khuâng chạm chiều
Chắt tình
Hứng giọt thương yêu
Để nghe hạnh phúc ngậm nhiều buồn vui.
(Lan Phương KTV)