Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

LỤC BÁT TỨ TIỆT : -ÔM... (Thơ Hùng Nguyễn).

     
      ÔM MÃN TÍNH.
Ôm em tới thúi cả chiều
Tới nhăn cả gió, tới xìu cả mưa
Gánh tình dọn phải chợ trưa
Biết ta cữu vạn có vừa ý em?

      ÔM CẤP TÍNH.
Giận đời, ôm chặt người... dưng
Đến bẹp cả vú mà rưng rưng lòng
Làm sao hiệp ngãi vợ chồng
Chia xương sẻ thịt mà không ai buồn.

alt
     
     ÔM TRỜI.
Ôm trời, mếu máo với Trời
Hỏi sao để đất bắt người đi hoang
E mai rừng rú bazan
Máu đâu tưới đỏ, lá vàng... tội cây.

      ÔM ĐẤT.
Chịu phiền ôm lấy núi sông
Ru Trường Sơn ngủ, dổ Cữu Long cười
Triều đình lấy của bỏ người
Sẫy đàn tan nghé, đất trời mồ côi.

                                  (Hùng Nguyễn)


Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

NGŨ NGÔN BUỒN CHIA AI? (Thơ Hùng Nguyễn)

      nGũ NgÔn BuỒn ChIa Ai ?

Ta đem thơ ra giăng
Thế là em mắc bẫy
Đâu hao tốn là mấy
Tội gì không yêu nhau?

     Gối cái đầu cũ kỷ
     Lên bụng em phập phồng
     Ta bất thần say sóng
     Em thở chi... trùng khơi?

Ta ôm em, nói tục
Chưa chiều đã liêu trai
Tình hoang như cỏ dại
Mắc gì chịu xa nhau?

     Em vui với chồng con
     Ta buồn như đưa đám
     Cứ ngỡ tình ba láp
     Cớ gì xiêu vẹo... say?

Em ở trong tay ta
Từng mùa thu mắc đọa
Trăm năm chừng xa lạ
Lấy gì hẹn thủy chung?

     Ta mây ngàn trôi dạt
     Phương Nam mấy bọt bèo
     Đòi chia nhau trắc trẻo
     Còn gì chừa mai sau?

                   (Hùng Nguyễn)
Anh-khoa-than-Coi-rieng-22

Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

LỤC BÁT TỨ TIỆT : Viết kẻo hết tháng Giêng - (Thơ Hùng Nguyễn).

   VIẾT KẺO HẾT THÁNG GIÊNG.
alt
      XƯA LẮM MƯỜI NĂM.
Mười năm lưng ngựa giang hồ 
Mười năm bợm bải những cô hồn người
Mười năm lờn mặt cuộc đời
Mười năm... Chuông đổ... Bật cười, ngứa tai.

      TRĂNG QUÊ.
Việt kiều đứa Mỹ đứa Tây
Chúng mình một lũ ăn mày hạng... sang
Trăng Tân Sơn Nhất giát vàng
Nén đau, đội lốt ông Hoàng bà Phi.

      ĐI THEO TRANG SỬ.
Chuyến xe lịch sử qua đèo
Chưa tuột hết dốc đã trèo lên non
Thế nào bia đá chẵng mòn
Hơi đâu thờ phượng những con thú Người.

      KHÓC RÒNG VỚI KIỀU.
Đọc Kiều khinh mụ T.N.
Mười lăm năm đỉ nhừ m. bẩy l.
Ba trăm năm lệ Tú ông
Xui Kiều lật lọng cướp chồng của em.

      CẢM TÁC "HOÀNG HẠC LÂU".
Hồ đào mươi ngụm hóa chim
Theo Xuân "sóng nổi, mây chìm" vọng xưa
Sông người Hoàng hạc về chưa?
Lầu vàng đứng bóng lỡ trưa mất rồi.

      SIÊNG NĂNG.
Có năng hôn miệng người yêu
Mới hay nghe ít nói nhiều thơm hơn
Có siêng ôm bụng người thương
Mới hay da thịt cũng thường... tứng tưng.

      BÊN CỔNG LÀNG, KHÓC...
Ta đi từ bấy giang hồ
Từ gieo xương máu vào mồ mả xưa
Cổng làng chóng nắng chầy mưa
Tủi thân con cháu mắc lừa tổ tiên.

      SỐNG NHỜ.
Từ ngày qua Mỹ sống nhờ
Nhiều bơ lắm sữa nên thơ nặng nề
Lạy quê, mai mốt con về
Thơ lại óng ã tràn trề như xưa.

     VỌNG CỔ BẠC LIÊU.
Dùng dằng phủi đít qua cầu
"Nước non ngàn dặm" Sáu Lầu vô can
Dừng ngay, Dạ Cổ Hoài Lang!
Kẻo trăng bộp chộp thếp vàng lên sông.

      MỎ VÀNG.
Thăm dò dưới rún một gang
Có đui cũng biết mỏ vàng ở đâu
Thơm gì cái bả sang giàu
Một ngày không tắm đã Sầu Riêng em !?!?

      NGỰA CŨNG BUỒN.
Chợ chiều nhạc ngựa cũng buồn
Gánh thồ bước kiệu hí cuồng non sông
Sá gì từng vũng máu hồng
Chỉ đau thấm thía tiếng cồng thu quân.

      BỒI HỒI HƯƠNG XƯA.
Cưỡi lên mây trắng Boston
Loay hoay đã tới Tân Sơn Nhất rồi
Chợt nghe gan ruột bồi hồi
Cơn mưa nhiệt đới? Tóc người năm xưa?

         (HÙNG NGUYỄN)
Anh-nude-nghe-thuat-4

LỤC BÁT TỨ TIỆT - (Hùng Nguyễn) : Thủ thỉ với LanPhuongKTV.


alt
      TÌNH GIÀ.
Cưỡi vòng khói thuốc hóa mây
Nỗi buồn thượng lộ mà bay lên trời
Già đầu sắm cuộc yêu người
Người hoang, giận quá, bật cười... hồn nhiên.

     TRẦU CAU NHÉ, EM!
Trầu vàng têm với cau khô
Tưởng đời ngậm đắng tình hờ thế thôi
Chợt em quệt bậy chút vôi
Nuốt cay chung thủy miệng môi đỏ... lòm.

      HOA XUÂN.
Từng bông hoa đã mãn khai
Giọt Xuân vẫn thắm bên ngoài uyên nguyên
Mặc cho cánh Nhạn hót chuyền
Mùa hương sắc cứ trên miền trăm năm.

                                (Hùng Nguyễn)
alt
alt

                      (Chùm ảnh BÀ LÃO NGHỊCH NGỢM - Nguồn: Internet)

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

Valentine, anh muốn chửi thề đêm nay!??!? (HUNG NGUYEN)


alt
   
     Chửi thề đêm nay...

Chiều xong nợ cơm áo
Về tìm lại dáng xuân
Đời bỗng dưng cụt hứng
Tới rượu cũng đ. thèm...

Xứ người đâu tết nhất
Lấy gì mà vui xuân
Ta tìm em, dớ dẩn
Mắt vướng sợi thun quần...

Muốn sờ em một chút
Cũng sợ nắng mất duyên
Người đâu còn trinh tiết
Sao yêu chợt tiệt trùng...

Ta bây giờ nhỏ mọn
Như con vạc bỏ bầy
Thấy sương là bay trốn
Sợ đầy thêm mắt cay...

Ừ, thì... Valentine
Trăng lên từ phía gió
Ta nổi khùng, chơi xỏ
Hôn em, đ. ngán ai...

       (Hùng Nguyễn)
alt

     VỀ PHỐ QUEN.
Ta về phố vẫn ngủ trưa
Hoa lim dim nở, nắng lưa thưa vàng
Bóng ai thịnh soạn bên đàng
Tóc đầy diện tích che ngang cuộc Người.

     NGỦ VÙI ĐÊM VALENTINE.
Valentine... khuynh nguyệt đài
Da thơm thịt ấm từ ngoài tới trong
Ta nằm, úp mặt giữa mông
Tuyết tan mưa tạnh: mùa Đông chết chìm.

      TÌNH CỎN CON.
Bao nhiêu tên tuổi qua đây
Rồi đi biền biệt như mây vô tình
Vòng tay chiều khép yêu tinh
Cố ôm cho gọn cuộc tình man di.

     NẮNG PHÍA EM.
Nắng em đổ xuống ngày tôi
Ráng chiều hổ phách ai ngồi nhớ ai
Biển xa... Trời ạ, sóng dài
Đương không thủy táng thuyền ngoài trùng dương.

        (Hùng Nguyễn)
alt