THẦM LẶNG DIỀU BAY.
Mười năm Dó cũng hóa Trầm
Trăm năm tên tuổi cứ thầm lặng tiêu
Cuộc Người lãng nhách như Diều
Gió ít thì rớt, gió nhiều thì băng.
TÓC XƯA.
Những cơn say rượu không tính trước
Lại cứ loay hoay nhớ một người
Tóc mun lay láy choàng qua ngực
Giấu bớt phồn hoa trắng tận trời...
(Hùng Nguyễn)