Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Thơ Hùng... : Thơ Chợ, thơ Chùa... (Thơ Hùng Nguyễn)

   
 Thơ Hùng... :
  Thơ Chợ, thơ Chùa...!

     1-
Thơ Hùng... câu lục chẻ ba
Thử xem câu bát có ra cứu bồ
Hững hờ câu bát: Nam mô
Thân em xẻ bốn thuở mồ côi Thơ.

     2-
Thơ Hùng... mỗi chữ một trăm
Đem ra giữa chợ banh nằm chờ duyên
Lừng khừng như đỉ không chuyên
Tụt quần lại sợ thiếu tiền nạo thai.
     3-
Thơ Hùng... quãng đại miếu chùa
Thong dong khất sĩ tiểu thừa vẩn vơ
Thơ tươi như cá trong lờ
Bao nhiêu cũng sẵn khỏi chờ gia công.

     4-
Thơ Hùng... ngoài Thượng trong Kinh
Âm dương bát nháo, ngũ hành đảo điên
Thơ như heo giống chợ phiên
Bán mua không đặng đâm phiền người chăn.

     5-
Thơ Hùng... ra chốn chợ trời
Lao tâm khổ tứ chỉ mời được... Em
Thơ buồn như chú bán kem
Chiều Đông sụp tối cà rem nguyên thùng.

     6-
Thơ Hùng... đại đạo tam kỳ
Xây chùa bên chợ khác chi Cao Đài
Mắt trời ngoa ngoắt sẻ hai
Bên Thiện bên Ác nằm dài trong Thơ.

     7-
Thơ Hùng... đệ nhất... gái ưa
Chẵng qua thấy tội chấm bừa đấy thôi
Thương thương đôi chữ nằm nôi
Câu hò điệu lý em ngồi dổ Thơ.

                             (Hùng Nguyễn)
 

Lục bát tứ tiệt... trên chùa. - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
                                         
                                     THƠ... CHÙA.
                        Ngày xưa thơ rất là... Chùa
                   đến khi ngã mặn bởi bùa hoa khôi
                          thơ dơ, thơ dở, hơi... hôi
                nhiễm mùi son phấn trăm đôi má đào.
_______________________

      LÊN CHÙA 1.
Lên chùa... chửa vội buông dao
Băn khoăn đồ tể có vào được không
Ngậm ngùi tám vạn pháp môn
Bế quan cửa trước, chắc lòn cửa sau.
  
______________________________

      LÊN CHÙA 2.
Lên chùa... lật đít Thích Ca
Của chìm thái tử còn ba phần mười
Xem ra vạn vật cõi người
Ít xài mau hết, Phật ơi! Phí đời.
____________________________

      LÊN CHÙA 3.
Lên chùa... theo dấu mỏ chuông
Nhặt khoan tiếng kệ vọng buồn kinh thi
Bồ đề trăm hạt từ bi
Hạt quên hạt nhớ, hàn ni... lệ nhòa.
  
_______________________________

      LÊN CHÙA 4.
Lên chùa... giỡn mặt Quan Âm
Nhấc bình cam lộ, trụ nhầm chùa không?
Ở đây rặt đám sư ông
Ăn chay ngủ mặn, sắc không tùy rằm.
  
_______________________________

      LÊN CHÙA 5.
Lên chùa... đi kiếm chữ Tâm
Lật kinh sái cổ vớ nhằm chữ Duyên
Ngoảnh đầu vọng bái Tây thiên
Ma cô khóc điếm bốn miền lầm than.

           (Hùng Nguyễn)
alt

Nhìn nhầm - (Thơ Hùng Nguyễn)




      Nhìn nhầm.

Tưởng đò cưỡng bức giòng sông
Bến quê nghiêm cấm đò không được về
Đâu hay sông đã ước thề
Bên đò chảy suốt tứ bề nhân gian.

Tưởng Thơ hiếp đáp vầng trăng
Cả bầy nhân sĩ theo hằn học ta
Đâu hay trăng cũng đàn bà
Cứ nhè tâm địa thiệt thà trao thân.

Tưởng người ruồng rẩy quê hương
Thần văn tướng võ triệt đường cố nhân
Đâu hay quậy nát phong trần
Dung nhan gian nịnh mới cần ngụy trang.

                                 (Hùng Nguyễn)

GỌI ĐÙA NHAU... - (Thơ Hùng Nguyễn)


      Gọi đùa nhau...

Cứ gọi đùa nhau là hảo hán
Mấy đứa Kinh Kha trót sang Tần
Dịch Thủy hạ nguồn sông trở mặt
Lạnh lẽo tê hồn bến phong vân
Một đi không về, ơ... mây trắng
Bên tàu ngựa cũ  đã chồn chân
Ngó nhau buồn quá, vung đấm ngực
Nước mắt vãi đầy - sông chứa chan...

Cứ gọi đùa nhau là chiến hữu
Những thằng đổ máu rất
Nhuộm đỏ phù  sa về châu thổ
Như... tiền chơi gái lúc phong lưu
Lên rừng đốt lửa say dạ hội
Gặp giặc dễ thương, đứng... cười trừ
Đứa nào nằm xuống không nhắm mắt
Là biết chưa từng (xxx) người yêu...

Cứ gọi đùa nhau là đồng phạm
Cả bầy duyên nợ với trại giam
Nửa đời gãi ghẻ thành chuyên nghiệp
Đói lạnh bào dần mỏng lương tâm
Chí lớn đêm nằm bên chí... rận
Gác cẳng lên nhau mộng thì thầm
Thằng nào ra sớm là chết sớm
Hà cớ gì lo năm mười năm...?

Cứ gọi đùa nhau là nhà thơ
Một lũ nai lưng học i tờ
Hễ buồn là rủ nhau nghịch chữ
Câu trắc câu bằng đọc ngẩn ngơ
Mới thấy lòng nhau như giấy thấm
Chặm phải nét sầu lướt thướt dơ
Biết đâu may mắn vào mắt gái
Đa tình... thi giỡn đậu ngon ơ...

Cứ gọi đùa nhau là đồng hương
Cả đám sa cơ, ra đứng đường
Ngó qua ngó lại, cười, an ủi
Con mắt mọng đầy lệ tha phương
Từ trong đâu đó - miền bội phản
Nhớ xóm, nhớ làng, nhớ người thương
Chiều trên đất Mỹ... sương bàng bạc
Thèm chết mất thôi... Nắng Mán Mường...

                           (HÙNG NGUYỄN) 



 




Thơ Hùng Nguyễn -(Trang 23)

alt
        
  cHiỀu vÀ eM.

     1-
Em... Thơ mà chiều cũng... Thơ
Lòng ta mỡ nạc bên bờ ái ân
Khẻ khàng gở dãi yếm hồng
Trời gieo lạc nghiệp lên bồng đảo em.

     2-
Vó câu hun hút, thôi rồi!
Chiều lên lưng ngựa đếm còi cọc xương
Đâu thời nước đại ngàn phương?
Chừ đi nước kiệu dặm trường hẩm hiu.

     3-
Tội gì gây gổ với chiều
Để da thịt ấy phập phều cô đơn
Nụ người vốn sẵn tùng tơn
Nắng theo không kịp sao hờn dỗi nhau?

     4-
Chiều mưa thương gánh hát rong
Đèn không đủ thắp Quan Công ngậm ngùi
Sao "phò Nhị Tẩu" về xuôi
Mưa sa tuồng tích cũng vùi chữ Trung.

     5-
Ôm chiều, anh lội qua sông
Nên chiều mắc cở cứ bồng bềnh trôi
Ôm em, anh chạy lên đồi
Để em xấu hổ cứ vùi vào anh.

     6-
Dọc miền biển Bắc lã lơi
Đâm lo phương ấy có người hư thân
Gió chiều lơ đễnh dạng chân
Trời ngang nhiên sóng cuốn quần em trôi.

     7-
Chiều nghe em "Dạ" thật ngoan
Ta buông đời xuống đi hoang nỗi gì
Chim trời mõi rạc thiên di
Ta nâng tình dậy xuân thì với Em.

     8-
Hoàng hôn chập choạng bên đoài
Lòng theo bóng vạc ra ngoài ăn sương
Chở chiều hạt nắng muôn phương
Lạc trong mưa bụi biết đường nào trong?

     9-
Tìm chiều trong rẽ tóc em
Bâng khuâng thương bậu sợi mềm hoa râm
Yêu nhau cũng chỉ lầm rầm
Sao hoàng hôn cứ nhuộm nhầm đôi ta?

     10-
Chiều rồi... Em có về không?
Hồi chuông sắc lạnh, tiếng chồng em kêu
Buông nhau sợ hỏng mất chiều
Lê la sợ vướng vận Kiều đa truân.

     11-
Gối đầu nửa ngực liêu trai
Chiều ta ôm ấp hình hài hồ nương
Bên kia cữa hậu thiên đường
Ai treo cặp mắt vô thường trắng đen?

     12-
Ê, Chiều! Đừng núp váy người
Mau ra vắt nắng để mời hoàng hôn
Kịp giờ song hỷ lâm môn
Núi sông xóa nợ, má hồng gán duyên.
__________________________________
  

        Tím ơi!

Có người áo tím cười duyên
Hàm răng hạt bưởi biện trên bàn thờ
Nên chiều tím Huế ngẩn ngơ
Để dang dỡ mất bài thơ... nịnh đầm.
Có người áo tím khoe răng
Cháo hành Thị Nở cảm trăng Chí Phèo
Nên vườn cực tím trong veo
Khi đôi nhật nguyệt cùng treo một lần...

Có người áo tím cười tình
Vênh môi Góc Khuất bán mình mua đau
Chậm thôi, Chiều! - Ngựa, về mau!
Kẽo lục bình chảy tím màu chiều Anh...

Có người áo tím, tím rồi...
Từ em chung thủy ra ngồi vọng phu
Thu rồi... Thu nữa... lại Thu...
Tím ai không tím, tím mù đời Em...
  
______________________________
  

ôM nGưỜi MáCh ChUyỆn Cổ KiM.

Ai xưa cởi áo giữa đường
Trèo lên trên núi mười phương khóc hời
Chao ôi, đời đã nuốt lời
Chỉ còn manh áo lưng đời rách bươm...

Ai xưa vượt sóng đăng quang
Rượu say nhốt lửa ngự hàn hắt heo
Ngâm câu "Túy ngọa..." chân đèo
Ngùi ngùi bi tráng cheo leo đỉnh đời...

  Ai xưa chân Phật lấm bùn
Đi qua phù sắc đến cùn hạnh nguyên 
Hoàng lan nguyệt bạch vi thiền
Chim Quyên chi hót khổ miền bén hơi...

Ai xưa gánh giọt lệ tròn
Đi qua dâu bể đến mòn thiên thu
Hoa vàng thắp nụ biên khu
Vàng lưng vóc thổ phàm phu ngựa tề...

Ai xưa chết đuối mộng hồ
Hồn trăm năm cũ đội mồ tưởng nhau
Tóc thơm buộc nhánh ngàn sau
Thịt da nông nổi biết đâu gọi mời...

Ai xưa soi mặt giếng cời
Đánh rơi lòng dạ xuống nơi khuyên tròn
Chiều treo một đóa trăng non
Để Em khỏi lạc vào hoàng hôn Ta...
  
___________________________________ 
  

tHủ ThỈ bÊn GốI cHiỀu.

Sức đâu mang nợ đất trời
Đương không cắc cớ yêu người thất trinh
Đôi khi lòng cũng vô minh
Vườn ai quên khép ong rình bướm trêu
Đôi khi giở chứng đâm liều
Trèo qua định mệnh ngủ chiều với nhau
Trăm năm song ngoại bóng câu
Còn đâu dăm bước bạc đầu, nhé (xxx)!
Thôi thì cơm nắm gạo đùm
Dắt dìu qua hết đoạn trường hôm nay
Nhé em, tay gọn trong tay
Mắt chìm trong mắt, ăn mày tình... tang.
  
______________________________
   

mƯa Vô ThƯờNg.

Cơn mưa về cũng vô thường
Ghé ta hữu hạn một phương trời người
Xòe tay hứng giọt lệ lơi
Cầm như nước mắt xót đời lưu vong...

Hoàng lan mấy đóa lăng không
Vì chiều tri ngộ vàng lòng phố xa
Vì người say nỗi la đà
Hồn hoa uẩn khúc đến nhòa nụ xuân...

Chiều chưa khép nốt thanh tân
Thư sinh tóc úa cũng lần nẻo xưa
Lòa xòa cười nhạo trận mưa
Vô thường chưa đủ lọc lừa biển dâu...

                        (Hùng Nguyễn)

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 22)




  eM cƯờI tỪnG nỤ rẤt... XuÂn.
  
Em cười từng nụ giòn tan
Nghiêng bầu nắng mới rót tràn đầy Xuân
Chim chiều bóng gió xa gần
Hót câu mai mỉa Đến ngần ấy sao.

Em cười từng nụ hiền ngoan
Cái trong trắng gái hãy còn trên môi
Cái Xuân bẽn lẽn váy ngồi
Chùm hoa dã ngoại vụt trôi theo chiều.

Em cười từng nụ kiêu sa
Thuyền nan bến lở kết hoa lên bờ
Ngựa hồng khớp giữa mùa thơ
Vụng về yếm nhạc lý lơ đưa về.

Em cười từng nụ hô duyên
Lòng như gánh cải chợ phiên mở hàng
Giêng hai ngồng lấm tấm vàng
Chàng quên mọi rợ dịu dàng hôn em.

     ...
     Ta cười... lúng búng khẽ khàng
     Hồn rơi đắm giữa đôi hàng răng em
     Ví dù... tình thoảng lấm lem
     Em cười từng
     nụ, e hèm... Xuân nhau!
  
______________________________
  


   bẾn Bờ Êm à cHiỀu Nay.

Bến có bình yên không cho thuyền về nằm thở dốc
Hay sóng cứ bọt bèo lăng nhục cả trùng dương?
Bể dâu ơi! Sao bạc bẻo khắp ngàn phương
Buồm xưa đỏ...
Chừ, hắt hiu hoàng hôn mà huyết dụ
Ta mỏn đời qua chập chùng mùa giông lam lủ
Hỏi đất hỏi trời có vá nỗi tả tơi?
Ta đã mệt mỏi lắm rồi, người ta yêu ơi!
Nhắm cặp mắt lại chỉ đâu đó một bãi cát dài loa lóa trắng...

Ta chỉ xin em duy nhất từng buổi chiều dày tham vọng
Thuyền thở phào neo cắm bến đoan trang
Gió... cứ mặc tha hồ gió
Làm ơn đừng dậy sóng
Đừng để váng hoàng hôn sông khắc khoãi khôn cùng
Mùa trễ nãi
Mùa âm trầm sông hát
Ta nằm bên người ôm điệu lý mộng phù sa em...
  
_____________________________________
  
 
    tỰ tÌnH dƯớI tRăNg.

&...
Anh giục trăng về với em thôi
Lăm le mùng Một dáng nghiêng rồi
Phương Nam đỏ mắt chờ viễn Bắc
Đâu bóng hạc vàng chở trăng xuôi ?

&...
Trăng chốn giang hồ ưa nằm ngữa
Biết Rằm cố quận sáng hay chưa ?
Nghe tiếng chân người khua dè dặt
Sợ lấm trần gian nỗi lọc lừa.

&...
Em đuổi trăng về với anh đi
Đời anh đâu thể thiếu nô tỳ
Câu thơ khát sữa đêm vong nguyệt
Từ thuở hoa đèn thắp vu quy.

&...
Trăng lỡ một đời đi tứ chiếng
Còn đâu quê quán để đoàn viên
Từng đêm Mười Sáu không đi khách
Vằng vặc cho Người chút sắc duyên.

&...
  
_______________________________ 
          
    nỤ hÔn ChO bỆnH nHâN.

Mấy ngày em bệnh không được tắm
Anh nhìn... da thịt, nguội tà tâm
Hôn em, lòng chợt như Cha Xứ
Hương sắc thâm nghiêm chỉ tiếc thầm...

Mấy ngày em bệnh... đầu không gội
Tóc huyền sợi sợi rít, hơi hôi
Hôn em... chua mặn như xí muội
Nhẹ nhàng hít thở lệch đường ngôi...

Mấy ngày em bệnh... cười không nỗi
Răng cỏ im lìm trốn sau môi
Hôn em, thoang thoãng mùi... dưa mắm
Ngớ ngẩn thèm cơm cháy đít nồi...

Mấy ngày em bệnh, hôn rất... nhẹ
Chổ Ấy tiêm đau, phải e dè
Xuýt xoa đâu phải là hưởng ứng
Thương nhớ bây giờ dễ... áp xe...

Mấy ngày em bệnh, anh cũng bệnh
Vượt mùa bão tuyết rất lênh đênh
Ừ thì... Hôn nhé! Rồi uống thuốc
Còn nợ bao nhiêu mai mốt đền...
  
_____________________________
  

                    Về...

Những ngày thương tích tả tơi
Ta về phủ phục bên lời em ru
Đời ta lang chạ phàm phu
Tay em nà nuột mộng du ới à...

Những ngày mỏi gối chồn chân
Ta về quỳ mọp ngực trần chiều em
Đời ta lắc cắc hom hem
Trắng em phồn thịnh dỗ mềm vó hoang...

Những ngày rượu nhạt say nhòa
Ta về nhếch nhác áo hoa em nằm
Đời ta bải hoải trăm năm
Lụa em mềm mại giam cầm thênh thang...

Những ngày hết biết đi đâu
Ta về ấm ức ngả đầu, em... ôm
Đời ta bạt mạng du côn
Lòng em cứ rộng sớm hôm chứa người...
  
___________________________________
  
      Biển Đông - Biển Tây.

Thuyền neo cứ nhớ trùng khơi
Biển Tây cứ nhớ một người biển Đông
Giờ này em chắc ... bên chồng
Đâu hay sóng xé toạc lòng miền xa...
  
_________________________________

 
    Valentine, mời em lên giường...

Valentine...
Ta mời em lên giường... Uống rượu
Rượu ba năm thủ thỉ chuyện trăm năm
Em xõa tóc - nụ hồng nhung vừa đỏ thắm
Ta cúi đầu mê đắm sắc hồi xuân
Hương vẫn cũ - lá mục cuối rừng
Chợt rùng mình: sỏi đá mấy đời hoan lạc...

Valentine...
Martini... Rượu uống thiếu ly
Đành thế, khéo từng séc kẻo dốc tràn lổ rún
Ba trăm rún rượu đã chắc gì chạm tới miền say
Môi sẽ run, rượu sẽ vỡ bờ trôi xuống suối
Cỏ mùa Xuân tưới tắm giọt nồng nàn
Em khẽ khàng, sợ chao nghiêng xoáy rún
Ta say mềm e vướng đứt sợi tơ duyên...

Valentine...
Đè đầu người yêu tìm tóc bạc
Nhổ sợi trắng nhàu nỗi nhớ uốn cong queo
Cay cay con mắt - xót nhau - lòng xơ xác
Lệ nến chảy dồn khắc khoải đỏ đêm Xuân
Ta long đong để đời em lận đận
Rượu nhân tình mỗi ta uống tới hai đứa say...

Valentine...
Quỳ bên đùi em trắng lóa
Câu thơ tình thư pháp viết lên da
Phải tội, ta râu ria lởm chởm
Em nhột... em cười... co quắp tứ thơ ta
Nén quạu, ôm người yêu chặt cứng
Nhẹ nhàng như mưa bụi
Chút rượu cuối cùng trút về ướt tận vùng sâu vùng xa...

Em!
Đêm Valentine...
Mời lên giường cùng ta, nhé!
Mượn rún người yêu đong rượu
Uống chưa sạch một đêm mà ngà ngật tới mấy đời...


                                                          (HÙNG NGUYỄN)


 

CA TỪ CHIỀU XUÂN - (Thơ Hùng Nguyễn)

  
 Ca từ Chiều Xuân...

               Chiều xuân ơi! Chiều xuân hời...!
               Bao nhiêu biển nhớ khóc cười với nhau?

Chiều xuân dáng nửa tà huy
Em treo đầu sóng từ bi với người
Buông lơi giọt trễ ru ời
Vòng tay nhan sắc ôm đời thiên thu...

Chiều xuân quảy sắc hoàng hôn
Về ta đầy gánh hồi môn rất hời
Dường em áo tím lạ người
Dưng không chung thủy thắt cười, ngó nhau...

Chiều xuân chim vội quên trời
Gắp muôn bông tuyết giục người đi hoang
Sợ tình xe mối dã tràng
Ta nghiêng lòng xuống sổ sàng yêu nhau...

Chiều xuân áo lụa bên trời
Lệ ai, hoàng hạc cứ vời vợi bay?
Từ em sa cuộc tình ngây
Mùa chưa chạm đáy đã say sưa... buồn.

Chiều xuân tóc tuyết lòa xòa
Ai mang tang trắng nhập nhòa đời ai?
Vườn người có thắm hoàng mai
Nhuộm vàng ta với kẻo hoài xuân nhau?

       Chiều xuân ơi! Chiều xuân hời...!
       Bao nhiêu ân ái... xin mời nhau... Hôn.

                                      (HÙNG NGUYỄN)

________________________________________ 

    XUÂN CHIỀU - LAN PHƯƠNG KTV Phổ nhạc và Thể hiện.

    


443609-xuan chieu-master-ok.mp3

alt
(Bìa và đĩa VCD Clip XUÂN CHỀU -Lan Phương  KTV thực hiện tặng Hùng Nguyễn)



http://www.youtube.com/watch?v=p2bzS_T6gQI&feature=youtu.be

  



Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tuyệt Bình Dân (4)


     

    HÀ NỘI XUÂN... XƯA.

Theo Lê Chiêu Thống về Nam
Bầy Tôn Sĩ Nghị quá lầm dân ta
Kiêu binh "cưỡi ngựa xem hoa"
Đâu hay mỗi nụ giấu ba nhụy thù.
  
______________________________

    HÀ NỘI XUÂN... NAY.

Lôi đầu chính phủ lên gò
Khóc Sầm Nghi Đống diễn trò Đống Đa
Mời dân xuống bến Nhị Hà
Cười Tôn Tổng đốc bôn ba về Tàu.
  
__________________________________

    MÁU DÂM.

Dâm dê đệ nhất... hươu già
Thứ hai thầy giáo, thứ ba thầy chùa
Ta dâm đâu kém gì vua
Cũng đành hậm hực chịu thua quý thầy.
  
__________________________________

    HẬU CHIẾN 1.

Thứ binh nhì lính thời bình
Đếch hao giọt máu cũng thành sĩ quan
Sống lâu lên ghế lão làng
Chết: bia liệt sỹ xơ gan vì... đời.
  
____________________________________

    HẬU CHIẾN 2.

Hôm qua chọt nạng về làng
Mẹ già vênh mặt bãng vàng lưu danh
Mả cha cái tiếng nổ Oành
Đào đường phá đá phải thành Thương binh.
  
______________________________________

    FOOD - STAMP.

Nghẹn ngào nâng phiếu Food - Stamp
Lòng nhân đế quốc như hèm nuôi heo
Gằm đầu như hưởng án treo
Người quê mấy hiểu phận bèo trôi sông.
  
__________________________________

    ĐỐ VUI CÓ THƯỞNG.

Con gì ăn chực lòng nhân
Cái óc thì rỗng, cái tâm thì mòn
Nổ hơn pháo tết... đùng... đoàng...
Đáp đúng có thưởng (trừ con... Việt kiều)
  
____________________________________
   

     TRĂNG KỶ NỮ.

Trăng nguyền làm đĩ cho thơ
Phải mùa thơ dỡm trăng đơ sợi tình
Đêm qua trăng cứng cả mình
Thơ Hùng... náo nhiệt, dùng dình trăng... tan.
  
______________________________________

      TRĂNG TRÊN NÚI.

Trăng lên đầu núi công khanh
Trăng treo cổ chết trên nhành kỳ nam
Dặt dìu gió nổi tà tâm
Xông  hương tử khí khiêu dâm quạ vàng.
  
___________________________________

    TRĂNG DƯỚI BIỂN.

Trăng lặn đáy biển mò kim
Sóng cười, bảy nổi ba chìm... vớt lên
Thuyền Thơ tứ chiếng dập dềnh
Tưởng đâu trăng chết bắt đền hải đăng.
  
_________________________________

    TRĂNG HOA KỲ.

Tiền Mỹ sạch hơn tiền mình
Bỡi hình tổng thống trên mình đô la
Trăng Mỹ dơ hơn trăng nhà
Bỡi Cuội... trúng số, Hằng Nga... đứng đường.
  
________________________________________

     TRĂNG TRONG THƠ.

Á ngờ ăng... trờ ăng trăng
Bỗng ma thuật chữ biến Hằng ra tiên
Vàng bay ngộ cõi minh thiền
Qua ngàn cổ tích vẫn... tiền mãn kinh.
  
__________________________________

    HƯƠNG TRĂNG.
Để trăng vào chổ kiến ruồi
Mới nghe thấm thía cái mùi trăng thơm
Để trăng vào chốn áo cơm
Mới nghe trăng lợm như đờm ho lao.
  
____________________________________

    TRĂNG BÊN SÔNG.

Trăng xưa chửa dám ở truồng
Thương con nước nổi trăng buông đời mình
Bến sông vằng vặc miếu đình
Sóng không ra sóng uốn hình trăng cong.
   
_____________________________________

    ẢO THUẬT TRĂNG.

Múa tay ngả mũ chào mừng
Hái trong khí quyển một vừng  trăng tươi
Qua rằm trăng lại tân thời
Phao câu trắng nhẩy, nụ cười trơn tru.
   
____________________________________

    TRĂNG GIÀ.

Xin đừng chế giễu "trăng già"
Trăng ngon đâu kém đàn bà làm thơ
Sáng từ cái thuở mái tơ
Cuối mùa e ấp nằm chờ gió đưa.
  
________________________________

    EVA NGOAN.

Từ em vơ đại lá nho
Đậy cho kín mít cửa kho Sự Đời
Là khi nghe Đức Chúa Trời
dạy đem Của Nợ báo đời Adam.
  
_____________________________

    KẼ TRẮNG NGƯỜI ĐEN.

Ngực sao trắng quá vậy trời
Tới Đức Di Lặc cũng cười làm quen
Ta hèn xí phải nùi đen
Khổ đêm nguyệt tận chong đèn... chải suông.
  
______________________________________

    KHÔNG EM...

Em đi tính toán hơn thua
Lòng tôi vắng vẻ như chùa mất chuông
Không chuông chỉ mỗi chùa buồn
Không em là cả đoàn tuồng bỏ vai.
  
_________________________________

    THUYỀN TẢI NƯỚC.

Thuyền em tải nước về xuôi
Va nhằm mũi cọc ngậm ngùi nước tuôn
Thẹn thùng róc rách buồn buồn
Ướt ngàn lau lách ướt luôn... bạn tình.
  
__________________________________

    GIÀ CHƯA?

Còn bao lăm nữa cùng đời?
Mà gan đã bé mà người đã hao
Em thương mới nhỉnh động đào
Chân tay đã rủn như vào... trại giam.
  
_______________________________

    THƠ HUNGNGUYEN.

Đầu thừa đít thẹo cũng xong
Thơ anh trinh trắng như... tròng mắt em
Câu nào "biết chuyện" để xem
Câu nào cương ẩu, búng... mềm xèo ngay.
  
__________________________________
   

    TRĂNG QUỲNH DAO.

Rượu Quỳnh vơi nửa chén Dao
Bóng trăng say khướt đổ vào quần em
Giọt hồng như lệ dỗi đêm
Lóng la lóng lánh nhuộm mềm môi anh.
  
__________________________________

    TRĂNG MÒN.

Trăng nghèo đi ghế hạng ba
Gió xô cọt kẹt thổi qua đêm người
Lắc lư da cạn thịt vơi
Ăn mòn bán nguyệt, em cười... bó tay.
  
_________________________________

    TRĂNG BIỂN.

Tình chiều trễ bến phu thê
Con thuyền hoa chúc lạc về chiêm bao
Buồm trăng đỏ ngấn lụa  đào
Vỗ tay ba tiếng kính chào trăm năm.
  
_________________________________

    TRĂNG TREO.

Chơi sang sắm hẳn cổ trăng
Treo lên quan ải cho bằng người ta
Chực hòng mỗi bước em qua
Núng na núng nính mông và trăng... cương.
  
____________________________________

    TRĂNG RẰM.

Kiếm em... sợ chồng em ghen
Chờ cho tối lửa tắt đèn về thăm
Mưa điêu đã ướt chỗ nằm
Vầng trăng lại ác đêm rằm sáng trưng.
  
____________________________________

    TRĂNG TƯƠI.

Tưởng trăng du đãng du côn
Em co ro nép giấu hồn vào mưa
Chợt trăng vằng vặc canh thừa
Em rời miền ướt gùi xưa theo về.
  
____________________________

    TRĂNG LỠ.

Trăng về quán cũ tìm thơ
Thấy trên vách gió dán tờ  dâm thi
Rằng em chưa hết nguyệt kỳ
Khuyết dăm ba bữa tròn thì quanh năm.
  
__________________________________

    TRĂNG THỀ.

Thế rồi lẫm chẫm yêu nhau
Bùa mê thuốc lú hơi đâu chuộc về
Mắt môi bày  biện ê hề
Mời trăng ngửa  bóng giải thề Sâm thương.
  
_____________________________________

    TRĂNG XA.

Bếp mùa ngâm Tuyết Nguyệt Phong
Ai hay trăng buốt đêm đông xứ người
Long Quân cuối đất bời bời
Nhớ bầu vú ấm cùng trời Âu Cơ.
  
________________________________

      HƯƠNG TRẦN.

Là...la... dắt Phật đi chơi
Chiều chưa chạng vạng Phật cười, gải tai
Hương trần ngất ngưỡng nhụy lài
Thương cà sa vụng xạc xài mũi khâu.
  
___________________________________

   CHIỀU BẢN XỨ.

Xin chiều đừng đổ xuống sông
Bóng xưa cổ tháp long đong cuộc Người
Vàng son... vàng mã rã rời
Mõi như bia mộ sợ đời ghét xô.
  
_________________________________

       HÚ HỒN.

Ba hồn bảy vía lão D.
Mau về mà dọn cái m. Thúy Kiều
Nặng chi áo gấm hồng điều
Rủ rê lãng nữ qua nhiều vực đêm.
  
____________________________

     HẾT KINH.

Kinh thầy đã tụng hết chưa?
Kinh em đã sạch như vừa qua sông
Boong... boong... dùi gỗ chuông đồng
Phải duyên sư vải tơ lòng thả khuya.
  
________________________________

      LẠY QUÊ.

Lạy quê, áo gấm ê chề
Nghe đau ngực trái lời thề hóa rong
Thôi đành kiếp mọn cho xong
Lòng Nhân xứ Mỹ uốn cong lưng rồi.
  
_______________________________

      KHÓC KIỀU.

Tiền Đường "sóng nổi mây chìm"
Lão Vương mặc váy, gã Kim đái ngồi
Đạm Tiên xúng xính đãi bôi
Xui Kiều bự phấn mắc mồi T.N. !?!?
  
__________________________________

      EM TÔI.

Anh lạnh... thì em ôm anh
Anh buồn... em ráng dỗ dành cho nguôi
Anh thèm... em thả buông xuôi
Anh đi... em kẹp... anh chui lổ nào ?
  
_________________________________

        LỒNG SON.

Chim khôn đứng hót trong lồng
Mặc mưa dày xéo cánh đồng u mê
Lồng son nan thít tứ bề
Tiếng chim hổn hển vọng về thiên thai.
  
__________________________________

       SƯỞI ĐÔNG.

Đông xa, anh lạnh quá chừng
Ôm đi một chút... cháy rừng, phải không?
Lửa từ da thịt mênh mông
Co ro anh cuộn trong lòng hạ em.
  
___________________________________

   BƯỚC KIỆU THẢO NGUYÊN.

Ngựa Ô em khớp được rồi
Dắt nhau bước kiệu qua đồi tri âm
Dây cương nhẹ ngón tay cầm
Xoa bờm áp má lặng thầm... thảo nguyên.
  
______________________________________

       KHUNG CỬA CHẾT.

Về miền lập thể người yêu
Cơn mê trừu tượng dìm chiều vào đêm
Mướt đen phối sắc hồng mềm
Rách hai con mắt qua đền hợp hôn.
  
_________________________________

        BÙA YÊU.

Bùa yêu cùng chuộc cùng chài
Say sưa nghiêng ngã bên đài tồn vong
Vua ban chung Hạc Đỉnh Hồng
Nhìn...
Cười...
Gật...
Uống...
Coi không ra gì.

____________________________ 

          BUỒN...


Em buồn cặp vú buồn theo
Thiếu hơi dăm bữa mềm xèo... thấy thương
Cặp môi chung gánh tai ương
Chua chua như thể hết đường nhiều chanh.
  
___________________________________

           ANH VỀ...

Anh về... dư mấy bài thơ
Chở đầy nỗi nhớ kín tờ... giấy lau
Câu đầu dắt díu câu sau
Lôi thôi lếch thếch đưa nhau đoạn trường.
  
___________________________________

          EM VỀ...

Em về... thiếu bốn sợi lông
Giận anh, mãi gọi mà không chịu về
Khóc đêm khóc sáng dầm dề
Trăm lần chặm mắt đôi mi rụng nhiều.
  
__________________________________

           ANH ĐI...

Anh đi... cười nhạt... vô tình
Em lột quần lót đặt lên gối nằm
Anh về... len lén hôn thầm
Em sau kẹt cửa lặng thầm... tủi thân.
  
________________________________

            NGỦ ĐI, EM.

Vỗ về môi má, ngủ đi!
Trong nhau hơi ấm xuân thì an nhiên
Cười ngoan, mơ chắc cũng hiền
Khoan thai anh cúi xuống miền cỏ...
 -Hôn.

                            (Hùng Nguyễn)