Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

LENG KENG CHUÔNG GIÓ CUỐI NĂM. (Thơ Hùng Nguyễn)

       LENG KENG CHUÔNG GIÓ CUỐI NĂM.

Leng keng chuông gió nhà hàng xóm
Gió bấc lập xuân lạnh buốt lòng
Gọi chi trắc ẩn mùa cổ thụ
còn giấu hình hài trăm lộc non?

Mười năm đất khách, mười năm lạc
Từng Đông mỏi mắt chực Xuân sang
Củi khô từng nhánh đơm Mai giả
Đỡ nhớ quê nhà, đau... dã man.

Leng keng hàng xóm, hồi chuông gió
Chuốc mình độc ẩm chén co ro
Áo xuân mấy nhuộm hồng nhan thắm
Mà đỏ vằn lên mắt hẹn hò?

Cứ hẹn năm này, rồi... năm nữa
Riết rồi rượu nhạt nãn người xưa
Có về, dâu biển thành khách lạ
Còn giọt nào đâu uống giao thừa?

Leng keng chuông gió, leng keng dỗ
ly khách mùa đông nợ thương hồ
Mai mốt tiện đường về cố thổ
Xin đừng chim Khách hót... tri hô.

Chiều nay dự báo: đêm bão tuyết
Màn đơn, gối chiếc, ngủ, tất niên
Biết đâu giữa cõi chiêm bao lạnh
Hồn ấm hương trầm... lễ gia tiên?

              (HÙNG NGUYỄN - 17/1/2020)