Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (8)



     NGHIỆP NHÀ.

Đời cha ăn mặn mấy rừng
Đời con khát nước cũng ngần ấy sông
"Thâm sơn" cha khóc nhiều không?
Đêm con "cùng cốc" vỡ lòng máu xương.
  
____________________________________


     HẬU CHIẾN.

Khoanh tay ngó chiến trận tàn
Lửa không đỏ nữa lại bàng hoàng đau
Ngẫn ngơ rũ xuống thạch câu
Bát hương lạnh lẽo trên lầu vô danh.
  
__________________________________

     LINH CẢM.

Chiều nay cần một chút mưa
Để lòng dạo lại những xưa nay buồn
Vá chưa cánh vỡ Chuồn chuồn
Loay hoay linh cảm đón luồng bão qua.
 alt

    
        LẬT TRANG KINH CŨ.

Buồn buồn tụng lại kinh xưa
Hổ ngươi, đã phạm Tiểu thừa rồi sao?
Không qua nổi chuyến ba đào
Phật còn dính nợ ta nào dám tu.
  
_________________________________________

     NGÀY CHẾT.

Nắng... chết,
Buổi chiều mồ côi
Nhà thơ đưa đám cứ ngồi đọc... thơ
Cơn mưa tang chế chạy cờ
Ướt dâng nhếch nhác bàn thờ... hoàng hôn.
  
______________________________________

          LÃNH CẢM.

Từng đôi vú đẹp, sáng nay
Đi ngang cặp mắt đã thay hết tròng
Vô duyên... cái núm chào Đông
Người chưa lãnh cảm chỉ lòng mới... tê.
  

alt

       
      TIỂU DƯỚI TRĂNG.

Rùng mình... em tiểu dưới trăng
Ướt lưng còng gió - Quãng Hàn lại mưa?
Biển hiền sóng nổi bọt chưa?
Vọng khua róc rách xuôi bờ nguyệt lưu.
  
___________________________________

       TRĂNG OZONE.

Trăng từ lổ nẻ ozone
Trăng ra thế giới theo bôn ba người
Có khi dở khóc dở cười
Vết nhơ nguyệt thực mặt trời phủi tay.
  
__________________________________

          MÚA LÂN.

Tùng tùng cắc cắc tùng tùng
Đôi lân nhảy múa dưới trùng trùng thu
Một con cặp mắt bị mù
Tưởng trăng đã lặn gật gù vểnh (xxx).

 alt
    
         SÓI HÚ TRĂNG.

Lạnh lùng tiếng sói hú trăng
Thê lương hồn núi thù hằn réo tên
Bể dâu oán trả ơn đền
Người rời sân khấu đã quên mất tuồng.
  
___________________________________

       TRĂNG QUÝ PHI.

Trăng đeo vó ngựa biên thùy
Về xem Nguyệt điện vũ y Nghê thường
Lệ chi trăng mật đoạn trường
Quý phi hài mỏng bên đường... trăng tan.

                                    (Hùng Nguyễn)

 alt


           

Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (7)


    
    Ngẫu hứng LÝ CHIỀU CHIỀU.

Lặc lè ướt bãi ngô đồng
Gánh qua phước phận vú vồng tưng tưng
Em cười sao mắt rưng rưng
Nặng chồng nặng cả người dưng Tây lầu.
  
_________________________________

     Ngẫu hứng LÝ CHIM QUYÊN.

Đêm qua có ngủ với chồng
Làm ơn đừng xách mặn nồng ra khoe
Buồn đưa nhãn rụng đầu hè
Chim Quyên hót giễu anh mê vợ người.
  
__________________________________

     Ngẫu hứng LÝ NGỰA Ô.

Dìa dinh... Kiệu đã dìa dinh
Bên tàu tháo khớp khóc trinh tiết nàng
Đồng thòa qua mặt nén vàng
Ngựa Ô nửa mắt hí vang chân đèo.
  
_______________________________

     Ngẫu hứng LÝ CON SÁO.

Tiếc gì thứ sáo sang sông
Mà lo trau chuốt cái lồng gãy nan
Giá anh đừng trễ đò ngang
Em đâu khổ chốn thếp vàng sơn son.
  
_________________________________

     Ngẫu hứng LÝ QUẠ KÊU.

-"Quạ kêu: Nam đáo Nữ phòng"
Thơ anh xé ruột, em Phòng được không?
Thở dài, dựa lấy hơi chồng
Sợ không đở nổi tấm lòng người dưng.
  
___________________________________

     Ngẫu hứng LÝ ĐA ĐA.

Đa đa đậu phải nhánh đa
Chồng gần chểnh mãng, chồng xa ương gàn
Núi non thắp thỏm đôi đàng
Buồn như Bà Huyện Thanh Quan... vịnh đèo.
  
___________________________________
  
      THU HOÀNG BÀO. 

Mười năm thổ phỉ lên rừng
Tránh loài mắt thịt..., người trần ngụy trang
Mùa thu khoác cánh áo vàng
Lạy trời gió lặng trên hoàng bào ta.
  
____________________________________

     CÁNH QUẠ CHIỀU THU.

Lá vàng cây có buồn không?
Mà sao tịch mịch cả mông mênh đồi
Quạ chiều sổ áo mồ côi
Đậu nhành tầm gởi hót bồi lưu ly.
  
_______________________________

     GIỮ LẤY THU NÀY.

Cuống cuồng ôm chặt mùa thu
Kẻo ta lại lạc mất nhau bây giờ
Trãi lòng thương lá vẩn vơ
Gian phi thừa dịp giăng thơ bẫy tình.
  
_________________________________

     LÁ VÀNG BỞI THU.

Mùa thu rất kém thông minh
Để bao nhiêu lá bỏ mình ngoài sân
Nắng xưa nhuộm mấy phong trần
Mà vàng đến nỗi không cần tắm trăng.
  
______________________________

     CHỚM THU.

Chớm thu duyên hải rồi sao?
Mà chim Bói Cá liệng vào rừng sâu
Thăm dò lá rụng về đâu
Lần theo con suối chặn đầu Vũ môn.
  
____________________________
  
            ĐAU.

Lời quanh bởi khóe môi cong
Ta chưa bồ tát nên lòng cứ đau
Thà ngồi ngó biển hóa dâu
Còn hơn để chiếc thuyền câu lắm bờ.
  
______________________________

       TIỂU THI.


Ta cùng với núi tiểu thi
Núi tiểu thành suối một đi không về
Ta tiểu từng giọt lề mề
Nửa đời báo khổ con đê lở bồi.
  
_____________________________

        BÓNG.

Mắc mồi câu lấy bóng mình
Lòng trùng trùng sóng dập duềnh trăng khua
Dường như đêm đã mút mùa
Bóng cằn cổi lặn chào thua... gầm cầu.
  
____________________________________

          ĐÔI.

Bướm vàng đậu phải hoa vàng
Cả đôi nhập nhoạng thành hoàng hôn say
Môi kia ghé phải môi này
Cả đôi rừng rực hóa mây chở chiều.
  
________________________________

          NGỰA.

Chiều xuôi... ngựa cũng rũ bờm
Ngó lơ chiến địa há mồm thở ra
Thiên thu đò đắm Dịch Hà
Tần vương cả bóng, Kinh Kha nhỡ nhàng.
  
________________________________

          MÙA.

Mặt trời có lỡ qua đây
Giả đò rớt nắng thử ngày nhặt không
Ây dà, cái lạnh mùa Đông
Vẫn còn ngái ngủ trong lòng Hạ non.


                   (Hùng Nguyễn)


 

RƯỢU CHIỀU LẪN MẤY BUỒN VUI. - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
  
    rƯợU cHiỀu LẫN mẤy BuỒn VuI.

Lẫn trong chén rượu vỉa hè
Có bao hạt bụi cay sè lương tri
Bồn chồn như một thai nhi
Còn trong bụng mẹ muốn đi dọn đời...

Lẫn trong chén rượu lề đường
Có bao nước mắt tha phương nhớ nhà
Não nề như một phù sa
Muốn về đất mẹ phải qua biển người...

Lẫn trong chén rượu ba xu
Có bao cánh mỏng phù du dập dềnh
Chông chênh như một bập bênh
Oán xưa ân cũ biết đền đáp ai...

Lẫn trong chén rượu rẻ tiền
Có bao nghĩa khí ngả nghiêng sóng đời
Buồn thiu như một kiếp người
Giang hồ gãy gánh cuộc chơi xóa bàn...

                                       (HÙNG NGUYỄN)
alt

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

MẤT XÁC - (Thơ Hùng Nguyễn)

     
      Mất xác.

Chắc mai bỏ xác xứ người
Chỉ xin đất mẹ đừng cười nhạo chi
Đời là một chuổi cuộc thi
Sử kinh không thuộc lấy gì đăng khoa...

Chắc mai lấy xác bón hoa
Chỉ xin ong bướm chớ tra cội nguồn
Đời là một vở hát tuồng
Rữa xong phấn sáp, ai buồn hơn ai...

Chắc mai tan xác hỏa đài
Chỉ xin chút khói gượng bay về nhà
Đời là một giọt sương sa
Đất gần chưa thấm, trời xa vội vào...

Chắc mai ướp xác hồ đào
Chỉ xin mươi giọt rỏ vào trăm năm
Đời là một khúc bi cầm
Mỗi cung thương dạo mấy thầm lặng đau...

Chắc mai vùi xác mộ sâu
Chỉ xin người khóc dùm câu thật tình
Đời là mâm quả cúng đình
Cầu siêu... tụng tiếng Việt mình, ta vui...

                     (Hùng Nguyễn)
                



VU LAN, TẾ CÔ HỒN SỐNG - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
  
      Vu Lan, tế cô hồn sống.

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống bị đời lãng quên
Những thằng dư tuổi thiếu tên
Cặp mắt đỏ quạch chiều trên xứ người...

Vu Lan ta tế các ngươi
Một mâm thịnh soạn tình người tình quê
Ăn rồi, đừng tính đường về
Núi sông hẵn chán trò hề chúng ta...

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống một thời với ta
Vài ly rượu trắng dối già
Thử so nước mắt Nam kha mấy nồng...

Vu Lan ta tế các ngươi
Đám cô hồn sống khóc cười đệ huynh
Âm công mấy khúc siêu sinh
Đưa nhau về cõi miếu đình tha phương...

                     (Hùng Nguyễn)
 

QUA ĐÈO LẤY GÁI PHÚ YÊN - (Thơ Hùng Nguyễn)



   qUa ĐèO lẤy GáI pHú YêN.

Qua đèo lấy gái Phú Yên
Da thơm như biển, lòng hiền như trăng
Cánh tay phơn phớt lông măng
Coi mắt đở phải... băn khoăn (xxx) (xxx)...
                   *
                *     *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Xì-líp size X, xu-chiêng size L
Ngơ ngơ cặp mắt nai tơ
Bỏ rừng, đi lạc vào thơ đa tình...
                  *
               *    *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Chữ Tình thư pháp, Chữ Tiền chân phương
Chữ Yêu na ná chữ Thương
Giò hầm đu đủ, sữa cương, réo chồng...
                   *
                *    *
Qua đèo lấy gái Phú Yên
Đã ham rơm rạ lại ghiền gió đông
Chiều chưa tắt nắng, đốt đồng
Bỏng từng vết móng tay hồng trên lưng...

                             (Hùng Nguyễn)
  

KHÚC HOAN CA NGƯỜI ĐỰC - (Thơ Hùng Nguyễn)


      Khúc Hoan Ca Người Đực.

Một bầy Người Đực sáng nay
Cổ cồn cà vạt, chân giày đánh xi
Hoan hô tổng thống Hoa Kỳ
Nuôi ăn nuôi ở khác gì mẹ cha...

Một bầy Người Đực sổ lồng
Qua sông liền chữi non sông hết lời
Gạo đồng mắm khạp chưa vơi
Nghĩa nhân đã vợi đã rời lương tri...

Một bầy Người Đực lên chùa
Ghè tan Phật đất đi mua Phật vàng
Chùa sang sư sãi cũng sang
Ma cô đỉ điếm sắp hàng quy y...

Một bầy Người Đực từ tâm
Mua tờ vé số những năm trăm ngàn
Thương người phận gái cơ hàn
Rộng lòng mua nốt ngàn vàng giúp em...

Một bầy Người Đực vinh quy
Kiệu hoa Khổng Mạnh ghé chi sân đình
Quan viên mũ áo xùng xình
Đứng che cho kín anh linh cụ đồ...

Một bầy Người Đực đái ngồi
Săm soi đồng loại sụt trồi ra sao
Xông trầm nắn nót tám câu
Rằng thơ tao chảy vẫn sâu hơn mầy...

Một bầy Người Đực xưng thầy
Làm thơ chữi lộn ỉa đầy thi ca
Hán Nôm "bán thịt lộn da"
Thương ông Lý Bạch đẻ ra hậu đường...

  -Xin chào đồng loại của ta
Những bầy Người Đực đứa xa đứa gần
Rủ về tạ lỗi phù trần
Kẻo mai bia miệng dở thằng dở ông...

                     (Hùng Nguyễn)



TỬ SĨ CA. - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
       
        TỬ SĨ CA.

Mấy thằng nằm dưới cỏ cây
Có hay mây trắng vẫn bay về nhà?
Ghé vào cặp mắt mẹ già
Mười năm khóc trẻ đến lòa nỗi đau.

Mấy thằng nằm lại rừng sâu
Có hay sông núi bể dâu xong rồi?
Mười năm búi tóc hóa vôi
Trắng rêu dáng đá ai ngồi vọng phu.

Mấy thằng nằm lại đất thù
Có hay lá cõi ngàn thu cũng vàng?
Mười năm rụng đến cội tàn
Muốn về ai thắp khói nhang mà về.

Mấy thằng nằm chết đê mê
Có hay xương máu đã chê tượng đài?
Mười năm chiến sử bi hài
Dưới ba tấc đất còn ai ngậm cười.

Mấy thằng nằm lại cuộc chơi
Có hay nhạc tế dạy đời chóng quên?
Mười năm mẹ võng chiều vênh
Bò lên bia vẹt lau tên con mình.

                   (HÙNG NGUYỄN)


 

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 25)

VƯỜN THU TRĂNG SẼ CHÍN MUỒI
                                        
Ta bỗng rùng mình. Ồ! Thu sang
Vườn ai nhếch nhác lá khô vàng
Bao mùa xưa đã... trăng du đãng
Em đếm làm chi nhịp ngựa hoang.

 Ta ở muôn trùng, em biền biệt
Nhìn nhau, trăng cũ thắp đôi miền
Bên ta chưa khuyết, em bán nguyệt
Mấy dặm Thu tàn nẻo đoàn viên?

 Ta biết lòng mình hung hăng sóng
Để bến ai ngồi hóa vịnh rong
Mùa Thu biển mặn cùng em khóc
Trăng biết gì đâu cũng chập chùng

 Ta yêu em, rồi ta... rất thương
Cành đau lá chết lắm đoạn trường
Một mình ngồi vá trăng vô lượng
Thắp sáng đường về ngựa thập phương

 Ta muốn về. Ta muốn về thôi!
Cùng em đêm chuốc "Dạ quang bôi"
Uống say, đốt sạch mùa buồn tủi
Ngủ dưới vườn Thu trăng chín muồi.
  
_____________________________
  
       tÍn HiỆu ĐèN vÀnG.

Có mò trong ngực người yêu
Mới hay đi mãi cũng nhiều rủi ro
Buồn -Vui... bên nhỏ bên to
Nhịp tim thắp thõm những hò hẹn... điêu.

Có mò trong váy người yêu
Mới hay nắng sớm mưa chiều luân phiên
Cỏ thu rối rắm đôi miền
Qua ghềnh, vọng thác xô nghiêng phận mềm.
  
________________________________
  

     đỜi ĐờI eM tHơM.

Chiều ôm vóc lụa chua lòm
Hôn tay "bốc mắm" nghe thơm quá chừng
Lẽ nào tình đã tiệt trùng
Hay thương nhau quá, đâm khùng, bậu ơi!

                                   (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (6)


alt
     
  
    NGỰA VỀ NAM.

Ngựa miền Trung thổ về Nam
Qua chiều lắm cỏ đâm ham Sài Gòn
Cỏ từ đũng váy gái non
Cỏ tươi đến tận miền son gái già.
  
___________________________

     BỤI VƯƠNG GIA.

Thứ phi hoàng hậu lầu xanh
Rượu giang hồ uống mà thành quân vương
Úp ly dạ ngọc bên đường
Long nhan trắng mắt phố phường đỏ xanh.
  
_________________________________

     VIẾNG MỘ.

Rủ nhau viếng mộ ông bà
Chuối bông thì ít Vốt-ka thì nhiều
Mới trưa mặt đã như chiều
Tổ tiên rã thịt quạ diều còn bay.
  
___________________________

     NGHĨA.

Em dâu đã bỏ em ta
Sợ em lúc chết thành ma không chồng
Thương em, đâu dám đèo bòng
Cái vòng đạo lý như còng khóa tay.
  
__________________________

     THIỀN TÂM.

Làng đồn chùa chứa thi nhân
Bảy phần Bùi Giáng ba phần Thích ca
Rượu thơm ngát chiếu kiết già
Tâm thiền giữa rún đàn bà khỏa thân.
  
______________________________

     GA XÉP.

Đoàn tàu có ghé sân ga
Làm ơn nhắn lại vài ba hồi còi
Kẽo chiều thị trấn mồ côi
Đường ray ga xép lẻ loi khóc muồi.
  
____________________________

     HÓA KIẾP.

Kiếp này đã lỡ cỏ cây
Kiếp sau ráng biến thành mây về nhà
Mây người chạm trán mây ta
Hóa mưa mà khóc quan hà biệt ly.
  
_____________________________

     HÃI.

Ta không sợ đất sợ trời
Gan to chưa chắc có người nào hơn
Vậy mà... mẹ giận, em hờn
Lại nghe nước mắt đau hơn đòn thù.
  
______________________________

     CẬP NHẬT ĐỜI.

Thời xưa quần lãnh lưng thun
Có thương cũng chẵng cho luồn tay vô
Nay đời dây kéo quần bò
Không thương sao biết (xxx)(xxx) nhất làng.
  
_________________________________
  
     MỘNG DU.

Đêm nay đừng ngủ với ai
Để chiêm bao dắt liêu trai em về
Hoa vàng cuối độ sơn khê
Chín con mắt nẫu tứ bề mộng du.
  
____________________________

     ÁO DÀI.

Sững sờ dáng lụa áo dài
Hông em trắng nõn lõa ngoài nhân gian
Ta tu chửa sạch lòng trần
Vài cen ti mét mộng gần Quan Âm.
  
_____________________________

     NỖI NHỚ BUỒN HIU.

Đêm nằm đứt ruột nhớ người
Sá chi có thể tinh lời hứa suông
Đùng đưa lưới võng mắt buồn
Sợi mây đã mục, con buôn đã giàu.
  
____________________________

        NGỘ.

Niết bàn..., tu khổ, lại xa
Em ngồi toilet bằng ba thiên đàng
"Đi mau, về chậm" đấy chàng!
Em thơm em sạch như hàng chưa khui.
  
_______________________________

     TIẾNG ĐÊM.

Em nằm đâu đó trong ta
Có nghe sâu thẳm tỳ bà phỉnh đêm
Có nghe ngọn vú reo mềm
Mừng nhau Bắc đẩu xuống thềm ái ân.
  
_____________________________

     ĐỒNG CẢM.

Ai từng ăn mặn ngủ chay
Mới thương những chiếc tàu bay lạc bầy
Ai từng ngủ mặn ăn chay
Mới thương kẽ đói kéo cày trên non.
   
________________________________
  
       NẾM  CHIỀU.

Khi thèm một chút mênh mông
Ta le lưỡi liếm vào không gian chiều
Hoàng hôn lắm trẻ thả diều
Chợt nghe vị giác vướng nhiều hương xưa.
  
_________________________________

     CHIỀU NGƯỢC.

Sáng nay chim hót quá chừng
Dường như nắng đã rập rình đâu đây
Mưu đồ gầy lại cơn say
Ô hay, nát rượu từ ngày em đi !
  
______________________________

     KINH CHIỀU.

Thương chi thứ gái có chồng
Tiếc chi con sáo trong lồng người ta
Để chiều Bát nhã ngân nga
Trang kinh khẩn thiết phương xa chán chồng.
  
__________________________________

         LIẾM.

Trùng phùng ta liếm mặt nhau
Như Phèo liếm Nở, như Mầu liếm Nô
Mặt người nắng hạn đồng khô
Mặt ta dúm dó thương hồ về kinh.
   
______________________________

       RÓT CHIỀU.

Xòe chi đôi kẻ ngón tay
Vốc chiều chảy hết sạch ngày nắng thơm
Ngữa ra chằng chịt ma phương
Lối về hun hút nẽo đường mây không.
  
_______________________________

     TÌNH CHAY.

Hôn người nước miếng như chao
Râu ta như cải chấm vào ngọ trai
Thương mình một cuộc tình chay
Nghe da thịt réo... ăn mày mỏ chuông.
  
_______________________________

     MIỀN HOÀNG HÔN.

Nắng chiều xô núi cũng nghiêng
Biết che có hết nửa miền lãng quên?
Người về lắm tuổi không tên
Ngó quanh ngó quất ai đền đời ai?
   
______________________________

     GIỮA NGOẶC ĐƠN.

Bần thần như gái mất trinh
Cửa lòng khép kín, cửa mình hở hang
Thơ ngoan chưa kịp xuống hàng
Thơ hoang đâu sẵn chảy tràn ngập nhau.


                  (HÙNG NGUYỄN)