Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Thơ vụn trên đường cái - (Thơ Hùng Nguyễn)

TRĂNG ĐÔI TA RẤT CŨ.

Trăng chết lâm sàng:
Trăng nguyệt thực

Em khổ cả đời:
Nhật thực anh
Đất trời chỉ tổ gây phiền phức:
Vô thường mưa nắng cũng ... đành hanh.


THƠM THO MỘT NỤ NGON LÀNH.

Miệng em cười thơm phức
Như cháo nếp đang sôi
Ta bỗng dưng thất đức
Muốn đè đầu hôn... môi.

VỢ DẶN TRƯỚC GIỜ LÂM TRẬN.

Tiệc tùng đừng nhắc Ngày Xưa
Rượu chưa kịp uống say sưa mất rồi
Buồn vui một kiếp lở bồi
Dễ thường dĩ vãng ăn hôi phận người.

Liên hoan đừng hỏi Chuyện Nay
Kẻo ly chửa cạn chửa say đã về
Bạn bè mỗi đứa mỗi bề
Hồn ai nấy giữ mà tề tựu vui.

               (HÙNG NGUYỄN)





Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

TRĂNG HẠ HUYỀN TRÊN THÁP CỔ. - (Thơ Hùng Nguyễn)


   TRĂNG HẠ HUYỀN TRÊN THÁP CỔ.

Chia em một nửa trăng bên phải
Để thấy sông Chùa tiễn tháng Giêng
Ta còn một nửa trăng bên trái
Đủ thắp trắng đường về Phú Yên ?

Chia đôi thương nhớ mùa bán nguyệt
Từ thuở phân kỳ vắng thượng nguyên
Trăm năm chẳng lẽ dành nhau khuyết ?
Hai nửa trăng vàng... hai trời riêng.

Ta ở bên này trăng Phạm Lãi
Một nửa ngả nghiêng phía lưu đày
Em ở bên kia trăng quan tái
Một nửa đắm chìm mộng Phù Sai.

Mai mốt... trăng tìm trăng ở đâu ?
Tuế nguyệt mùa mùa cũng biển dâu
Hay về tháp cổ soi chim đậu
Thử bóng nhạn xưa mấy hồi đầu ?

Mai mốt... ta về, trăng cổ độ
Hai mảnh vàng son khóc hạ huyền ?
Sông Ba vớt vát câu thơ cổ:
-"Nguyệt lạc, ô đề, sương mãn thiên...".

                (HÙNG NGUYỄN - 23 tháng Giêng năm Ất Mùi)



Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

NGỰA CŨNG BUỒN THIU TRÊN ĐÈO CẢ... -(Thơ Hùng Nguyễn).


NGỰA CŨNG BUỒN THIU TRÊN ĐÈO CẢ...

Một ngựa chết gục lưng đèo

Núi mòn sông cạn ráng trèo làm chi?
Quạ diều bâu lấy tử thi

Bộ da đã bị lột khi mới... què.

Một ngựa đứng... đái trên đèo
Đầu cây ngọn cỏ bọt bèo đáng thương
Nước non ngàn dặm bất tường
Rùng mình phải gió quê hương thổi chiều.

Một ngựa ngơ ngác đỉnh đèo
Xuôi Nam? Ngược Bắc? Về theo hướng nào?
Gập ghềnh trời thấp đất cao

Bên hông đèo Cả ba đào biển Đông.

Một ngựa lững thững chân đèo
Đôi quang gánh nợ đời treo chuyến thồ
Cầm bằng mõi vó giang hồ
Giấc mơ đồng cỏ hóa khô trong tàu.

Một ngựa liếm lá cuối đèo
Ngậm ngùi vét giọt trong veo sương chiều
Biết còn mấy độ đìu hiu
Mà vung tiếng hí xé thiều quang... tan.

                          (HÙNG NGUYỄN - 12/3/2015)


                    

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

TA VỀ VƯỜN HẠNH XUÂN NAY... (Thơ Hùng Nguyễn)

   TA VỀ VƯỜN HẠNH XUÂN NAY...

Em cười như thể còn con gái
Nửa rất hồn nhiên, nửa rất tình
Ta từng đọc sách nên khí khái
Dẫu phải lòng rồi cũng... nín thinh.

Em đi tung tẩy thời chân sáo
Bước giòn vườn hạnh nắng xuân sang
Có gã làm thơ mơ trâng tráo
Nắm được tay người, dắt... lang thang.

Em nhìn, cặp mắt nheo... Thị Hến
Lúng liếng đong đưa hóa... Thị Mầu
Thời nay kẻ sĩ đâu thèm chết
Chỉ tội tâm thiền, thoáng lao đao...

Em ngồi cứng ngắc như Tô Thị
Ta về, ai dám nhắc Vọng phu
Tình nào đã chết nơi thiên lý
Hóa đá nỗi buồn, say... nghìn thu.

                (HÙNG NGUYỄN - Viết tặng bạn đồng môn ban C

             Nhân ngày Họp Lớp thường niên 11 tháng Giêng Ất Mùi)