TA VỀ VƯỜN HẠNH XUÂN NAY...
Em cười như thể còn con gái
Nửa rất hồn nhiên, nửa rất tình
Ta từng đọc sách nên khí khái
Dẫu phải lòng rồi cũng... nín thinh.
Em đi tung tẩy thời chân sáo
Bước giòn vườn hạnh nắng xuân sang
Có gã làm thơ mơ trâng tráo
Nắm được tay người, dắt... lang thang.
Em nhìn, cặp mắt nheo... Thị Hến
Lúng liếng đong đưa hóa... Thị Mầu
Thời nay kẻ sĩ đâu thèm chết
Chỉ tội tâm thiền, thoáng lao đao...
Em ngồi cứng ngắc như Tô Thị
Ta về, ai dám nhắc Vọng phu
Tình nào đã chết nơi thiên lý
Hóa đá nỗi buồn, say... nghìn thu.
(HÙNG NGUYỄN - Viết tặng bạn đồng môn ban C
Nhân ngày Họp Lớp thường niên 11 tháng Giêng Ất Mùi)