Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

ĐÊM VALENTINE CHÚNG MÌNH. (Thơ Hùng Nguyễn)




    đÊm VaLeNtInE cHúNg MìNh...

             ( Valentine này...
                Ơi, Sirena !
                Đâu, bọt biển ? Em về biển cả
                Anh níu đất trời... E hóa đá
                Nỗi yêu thương tít tắp mù xa...)

Nâng chén tương phùng Valentine
Rượu nào chưa nếm đã tình say
Uống nhau nửa ngụm đời chung khảo
Em cười... lồng lộng cõi mưa mây.

Chim Từ về gặp lại chim Quy
Vỗ về máu thịt hết chia ly
Mắt cũ lạc đường đi ra biển
Tiếc giọt buồn rơi mặn... thiên di.

Buồn xưa nhạt thếch như rượu cúng
Hắt qua song cửa, thế là xong
Xuôi tay thi sĩ bưng mặt khóc
Bài thơ tơi tã rũ cành đông...

Valentine, em ơi ! Trăng mật
Đêm nay bán nguyệt cũng ân cần
Thắp cho sóng sánh miền môi mắt
Rừng rực say mềm ngực tình nhân.

Nếm giọt rượu nồng trên môi duyên
Bão cuồng gió dữ chợt ngoan hiền
Vườn xưa hồn cũ xanh như lá
Tay đâu ? Làm gối... Gối thụy miên.

Hoa đầy biêng biếc cánh phong lan
Hương sắc đêm nay thắm ngập tràn
Eva thủ thỉ bên ngực ấm
Định mệnh ? Vòng tay gã Adam.

Valentine, và... Ta yêu nhau
Uống đi, chắt cạn đến bạc đầu
Lễ hội mớm nhau ly tận hiến
Chúc mừng... Cổ tích đã... Ngàn sau.

                       (HÙNG NGUYỄN)