Thứ Tư, 7 tháng 12, 2016

Ví dù ta hóa thành... con (Lục bát tứ tuyệt Hùng Nguyễn)





     
      CON CHÍ.

Đời dài quá sợi tóc em
Ta như con chí, hom hem dò đường
Chia ngôi rẽ thẳng song phương
Sao ta cứ lệch dặm trường lưng em.

       CON GẤU.

Ngựa xe viễn xứ ba đào
Ta như con gấu, ngự vào giấc đông
Mặc tình thế sự sắc không
Chiêm bao ta cứ vườn hồng hương xuân.

        CON CÚI.

Xứ người băng tuyết căm căm
Ta như con cúi, lửa nằm bên trong
Cọng rơm đượm khói tro nồng
Mời em chu mỏ thổi hồng đời ta.

       CON NÍT.

Trời mênh mông, đất lạc loài
Ta như con nít, khóc đòi vú da
Mẹ thương, mẹ cũng đã già
Em thương, em của người ta mất rồi.

                          (HÙNG NGUYỄN)

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

TIỄN NGƯỜI VỀ MIỀN KHUẤT (Lục bát Hùng Nguyễn)


      TIỄN NGƯỜI VỀ MIỀN KHUẤT.

Đêm qua đã mất tiếng người
Sáng ra không thấy mặt trời ở đâu
Ta quỳ... nín tiểu, nín cầu
Bắt Kim Cang Ấn, niệm câu chú "Về"
Thiên la địa võng tứ bề
Mà không trói nổi lời thề em xưa
Hay là áp thấp chợ trưa
Đôi quang gánh nắng, chạy mưa vô thường...

                                       (HÙNG NGUYỄN)

NẮNG ĐÔNG (Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn)

         
       NẮNG ĐÔNG.


Môi người thắp nắng hà hơi
Mùa đông đơn sắc giọng cười đa âm
Nghìn trùng xông nụ hôn trầm
Thơm thơm âm ấm đủ cầm giữ nhau...

                          (HÙNG NGUYỄN)