Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

CHÒNG CHÀNH BỞI TRẬN GIÓ MÙA THU - (Thơ Hùng Nguyễn)





CHÒNG CHÀNH BỞI TRẬN GIÓ MÙA THU.

Khi mùa thu mời dòng sông một trận gió
Là chuyến đò chòng chành,
Chòng chành hết muốn trôi
Con sào nửa muốn rời bờ bên này đất lở
Nửa lo bên kia phù sa có kịp đắp bến bồi...

Khi mùa thu mời cánh rừng một trận gió
Là phiến lá chòng chành,
Chòng chành muốn bỏ cành xưa
Một chút vàng,
một chút ngại ngần nâu đỏ
Rơi... rơi... nhẹ nhàng
Lơ lững vũ khúc mưa...

Khi mùa thu mời trùng dương một trận gió
Là cánh sóng chòng chành,
Chòng chành giỡn mặt phong ba
Đàn bói cá lướt bên kia bờ hạnh ngộ
Biết có ngậm ngùi thương xuôi ngược vết buồm xa...

Khi mùa thu mời Em một trận gió
Là ly rượu chòng chành,
Chòng chành nỗi đắm mê
Em ngã nghiêng đến nhàu nhò cơn say vò võ
Điệu ca buồn lóc cóc,
Em khua cả bước khuya về...

Khi mùa thu mời ta một trận gió
Là bài thơ chòng chành,
Chòng chành cõi vô phương
Nơi xa lắc,
Bóng ngựa hoàng hôn rời ngõ nhỏ
Tiếng hí khan xô từng câu thơ rụng xuống vệ đường...

Khi mùa thu mời đôi mình một trận gió
Là tháng Tám chòng chành,
Chòng chành bể ái nguồn ân
Một nửa nụ hôn thăm dò,
Một nửa nụ cười lấp ló
Mùa thu rồi đi qua,
Em rồi ở lại,
Ta rồi dừng chân,
Hạnh phúc chòng chành... chòng chành...
Ôm nhau chết trân...

                 (HÙNG NGUYỄN - Viết cho 31/8/2014)


Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

MỘT THUỞ RỪNG XA. (Thơ Hùng Nguyễn)





      MỘT THUỞ RỪNG XA.

Chợt mẹ chóng già hơn rau muống
Chợt em khóc vụng góc sân trường
Chợt sáng mặt trời lên nhem nhuốc
Thì... tiếc đếch gì chút máu xương.

Một gã thư sinh tràng giang mộng
Một con đường cỏ dấu chân tươi
Một tay thổ phỉ buồn biết khóc
Một nửa đời say như giỡn chơi.

Ai chịu vô rừng sâu với ta
Quơ cũi mùa Thu thắp lửa chiều
Lép bép siêu sinh chào Xuân Hạ
Dáng núi sông mờ khói Đông xiêu.

Ở riết trên rừng thành dã thú
Thấy khỉ mà như thấy phải người
Nhớ đời, đấm ngực nghe vượn hú
Chạnh mấy thiên thu gái xưa cười.

Rừng hỏi bao giờ ta chán ở
Ừ, thì xứ sở trót quên nhau
Trời xui đái đứng nên mắc nợ
Sao dám bỏ về thuở thương đau.

Ngồi tê mõm đít trên nón sắt
Bi đông rượu đế uống chuyền tay
Núi rừng thơm thảo se se mắt
Hào khí, mây ngàn say, quên... bay.

                    (HÙNG NGUYỄN)




NGỒI THỬ THÔI. (Lục bát Hùng Nguyễn)






      NGỒI THỬ THÔI.

Ta ngồi ghé đít xứ người
Ngẫm ra một kiếp chẳng lời lỗ chi
Đi buôn một gánh xuân thì
Cuối đời thu hoạch những gì đời chê...

Ta ngồi phách đốc quê ta
Mới hay sông núi đúng là ổ rơm
Mùa đông nhớ rượu nhạt mồm
Nịnh thần thiết yến khạc đờm mà say...

Ta ngồi đồng cốt giữ chùa
Kinh qua bá tánh thi đua cúng dường
Mới hay Tứ khổ thập phương
Phật chưa liệu nổi vô thường nhân gian...

Ta ngồi nhấp nhổm bên người
Hôn lấy hôn để những nơi đáng tiền
Em cười như đụng chợ phiên
Gánh hoa sen trắng ngát Thiền đời nhau...

                     (HÙNG NGUYỄN)

 

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

ĐIỂM DANH BÈ BẠN. - (Thơ Hùng Nguyễn)






     ĐIỂM DANH BÈ BẠN.

Bạn bè tử tế hụt dần
Đứa tù, đứa Mỹ, toàn... dân giang hồ
Bạn bè triệu phú tiền đô
Muốn thân, sợ bẩn, rặt... đồ đảng viên.

Bạn bè ít đứa làm quan
Đỏ au thẻ đảng, úa vàng lương tri
Bạn bè lắm đứa cu ly
Thơ sang như... đĩ, đời lì như... tu.

Bạn bè khôn lỏi trần gian
Nằm chờ mây gió thiên đàng đón đưa
Bạn bè chơi dại chết xưa
Ham vui địa ngục giờ chưa chịu về.

Bạn bè có đứa... đái ngồi
Cặp mắt gươm giáo, cặp môi giết người
Bạn bè ôm tới đã đời
Sáng thơm, chiều thủm cũng cười, hôn thêm.

                             (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

Lục bát tứ tiệt bình dân: THỜ Ơ THÁNG TÁM (Thơ Hùng Nguyễn)







     NGỦ TRƯA.
Ngáp dài đủ rách buổi trưa

Cặp mắt ngái ngủ ai vừa ban ơn
Lòng căng như sợi dây đờn
Em hồn nhiên khảy, ta chờn vờn ngân.

     MIỀN QUÊN NHỚ.

Phố đêm điện đuốc nhập nhằng
Đèn đường hiu hắt ngõ trăng lờ mờ
Óc say... nửa sáng nửa khờ
Rượu mời rượu phạt tự đờ đẩn quên.

     MÙA LÁ RỤNG.

Cũng đành rụng phứt cho rồi
Mùa thu có gượng cũng lôi thôi vàng
Buông tay vướng chút bẽ bàng
La cà chạm nắng lá đang lìa cành.

     HOA CHÚC.

Vú hồng nhuộm bởi son hồng
Khi môi em dạo trên lồng ngực ta
Có nghe nhịp bảy nhịp ba
Mùa tim trẫy hội đêm hoa chúc mình.

                            (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

ĐÊM VALENTINE CHÚNG MÌNH. (Thơ Hùng Nguyễn)




    đÊm VaLeNtInE cHúNg MìNh...

             ( Valentine này...
                Ơi, Sirena !
                Đâu, bọt biển ? Em về biển cả
                Anh níu đất trời... E hóa đá
                Nỗi yêu thương tít tắp mù xa...)

Nâng chén tương phùng Valentine
Rượu nào chưa nếm đã tình say
Uống nhau nửa ngụm đời chung khảo
Em cười... lồng lộng cõi mưa mây.

Chim Từ về gặp lại chim Quy
Vỗ về máu thịt hết chia ly
Mắt cũ lạc đường đi ra biển
Tiếc giọt buồn rơi mặn... thiên di.

Buồn xưa nhạt thếch như rượu cúng
Hắt qua song cửa, thế là xong
Xuôi tay thi sĩ bưng mặt khóc
Bài thơ tơi tã rũ cành đông...

Valentine, em ơi ! Trăng mật
Đêm nay bán nguyệt cũng ân cần
Thắp cho sóng sánh miền môi mắt
Rừng rực say mềm ngực tình nhân.

Nếm giọt rượu nồng trên môi duyên
Bão cuồng gió dữ chợt ngoan hiền
Vườn xưa hồn cũ xanh như lá
Tay đâu ? Làm gối... Gối thụy miên.

Hoa đầy biêng biếc cánh phong lan
Hương sắc đêm nay thắm ngập tràn
Eva thủ thỉ bên ngực ấm
Định mệnh ? Vòng tay gã Adam.

Valentine, và... Ta yêu nhau
Uống đi, chắt cạn đến bạc đầu
Lễ hội mớm nhau ly tận hiến
Chúc mừng... Cổ tích đã... Ngàn sau.

                       (HÙNG NGUYỄN)