Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2022

VÔ TĨNH. (Lục bát Hùng Nguyễn)

             VÔ TĨNH.

Tìm hoài giữa vụng sương mù
Giữa tinh khôi mộng, giữa khù khờ say
Bất ngờ một tứ thơ bay
Rơi vào vô tĩnh gọi lay lắt tình.

Tìm em giữa bóng mưa thu
Giữa hoàng hôn lặng, giữa mù mờ trăng
Bất ngờ một nụ vĩnh hằng
Rơi lên nông nổi cầm bằng ngộ duyên.

Tìm ta giữa cõi hữu thường
Giữa hoang phế kiếp, giữa trường lưu xa
Bất ngờ một bóng hồ hoa
Rơi chi xuống cõi lòng ta...
Vỡ bờ.
 

              (HÙNG NGUYỄN)
            *Viết lúc 0:10, 17/9/2022





 

RÙ RÌ NỬA ĐÊM.(Lục bát Hùng Nguyễn)

           RÙ RÌ NỬA ĐÊM.

Khuya rồi, bậu đã ngủ chưa?
Hay còn ngồi đó canh mưa đầu mùa
Đầu mùa có gã a dua
Thừa cơ bậu sợ theo hùa thả tim.

Khuya rồi, bậu ngủ đi nghe
Kệ cha con dế sau hè ríu ran
Tô Hoài bắt dế đi hoang
Thân qua vận nước phải giang hồ đời.

Khuya rồi, bậu cứ nín thinh
Mặc qua thủ thỉ tiếng tình tiếng tang
Buồn lòng qua muốn sổ sàng
Thử coi bậu có đầu hàng qua không?

Khuya rồi, bậu kẹt chiêm bao
Qua còn lương thiện cớ sao bậu cười?
Cũng đành mớ ngủ lả lơi
Nước miếng bậu chảy ướt đời qua thôi.

Khuya rồi, bậu ngáy quá tay
Qua đem chút mộng liêu trai gởi về
Như con bướm lượn hoa kề
Qua len lén đậu xuống lề môi ngoan.

Khuya rồi, bậu có dậy không?
Mưa ngoài song cửa, mưa trong tay người
Qua về chia nốt khoảnh trời
Có mây trong nắng che đời bậu yêu.
 

              (HÙNG NGUYỄN)

          *Viết ở Dorchester trưa 15/9/2022.


 

BUỔI SÁNG CÀ PHÊ MỘT MÌNH. (Thơ Hùng Nguyễn)

         BUỔI SÁNG CÀ PHÊ MỘT MÌNH.

Cà phê buổi sáng sương đá lạnh
Ta hớp nỗi buồn điếng tha hương
Như loài bói cá xuôi đôi cánh
Ngụp giữa cô đơn sóng ngư trường.

Em ơi, cố quận chừ sớm tối?
Có nghe chim khách hót gì không?
Dường như viễn xứ về lạc lối
Ngớ ngẩn chờ ai hé rộng lòng.

Mai ta còn sống còn quay lại
Nhặt giữa môi người một nụ hoa
Giờ trên thiên lý ta vụng dại
Tìm giữa mắt người chút thu ba?
 

              (HÙNG NGUYỄN)
       *Viết xong lúc 6:20 sáng, 15/9/2022.


 

GÓC KHUẤT ĐỜI NHAU. (Lục bát Hùng Nguyễn)

           GÓC KHUẤT ĐỜI NHAU.

Sau lưng thành phố nổi mưa
Ta ngồi giữa chợ dọn bừa bãi nhau
Gọn gàng em khuất chân cầu
Còn ta một nuột rối nhàu khó suôn.

Sau lưng ngọn núi trăng rằm
Ta ngồi nghe tiếng tàu gầm đường ray
Não nề mất dấu vạc bay
Qua đèo hun hút chau mày tiếc ai?

Sau lưng cố quận mù sương
Ta ngồi cô quạnh viễn phương nhớ người
Bây chừ cách trở đôi nơi
Bóng chim tăm cá, mình ơi, chết rồi! 

                           (HÙNG NGUYỄN)
               *Viết trên chuyến tàu xuôi đêm 10/9/2022


 

 

KHI CHÚNG MÌNH QUAY LƯNG. (Lục bát Hùng Nguyễn)

       KHI CHÚNG MÌNH QUAY LƯNG.
 
Quay lưng là để bỏ nhau
Mà sao cứ khựng cứ đau cứ buồn
Bậu đi về phía đời suôn
Qua thờ thẫn đứng biết chuồn về đâu?

Quay lưng là để quên nhau
Mà sao cứ đợi cứ rầu cứ thương
Bậu đi lở gót xót đường
Qua về đất khách chịu sương tuyết đời.

Quay lưng là để chết nhau
Mà sao cứ tiếc cứ cầu cứ lo
Bậu về nấp bến thương hồ
Qua đi bất đắc biết mò về đâu?
 

          (HÙNG NGUYỄN)
              *10:48 AM, 5/9/2022


 

Ở ĐÂY, CHIỀU NÀO CŨNG CÓ GIÓ. (Thơ Hùng Nguyễn)

      Ở ĐÂY,
     CHIỀU NÀO CŨNG CÓ GIÓ.



Ở đây chẳng có cái giống gì đáng gọi là Nhà cả
Chỉ nhếch nhác ngồi: Một gã làm thơ
Gió sông thổi mà bờ kè nghiêng ngả
Câu thơ vô tình say rượu té chổng chơ.

Ở đây chẳng có cái loại gì đáng gọi là Con cả
Chỉ tóc nhuộm vàng khè: Một bà gái gác tay
Nắng lận đận cưỡi sông về biển hạ
Mà chòng chành môi từng ngụm rượu Hậu Đình Hoa.

Ở đây chẳng có cái quái gì đáng gọi là Tình cả
Chỉ thoáng bâng quơ: Một môi kia mắt nọ đã ơ hờ
Nàng quày quả, núng nính cặp mông đi hối hả
Lời từ ly trên đầu gió nghẹn ngang tức tưởi...
Trật ờ.
 

                        (HÙNG NGUYỄN)


 

 

HOA TƯỜNG VY Ở SÀI GÒN. (Thơ Hùng Nguyễn).

     HOA TƯỜNG VY Ở SÀI GÒN.

Chào Sài Gòn nhé, ta về xứ
Chào cơn mưa bướng bỉnh mỗi chiều
Chào luôn em, giữa trời cô lữ
Mai ngàn trùng say sóng liêu xiêu...

Anh về cạo nốt hàng ria mép
Tạ lỗi làm đau gò má em
Trời mưa chi dữ, trôi đâu mất
Hương sắc Sài Gòn: chiều lấm lem.

           (HÙNG NGUYỄN - Viết tặng Đặng Tường Vy - Pháp)


 

Ba bài LỤC BÁT TỨ TUYỆT (Hùng Nguyễn)

      CHÚ CHÁU.

Kiếp này lỡ gọi: Cháu ơi!
Coi như ngậm đắng một đời thôi nhau
Kiếp sau biết có nhiệm mầu
Đừng kêu "Chú" nữa, cụng đầu nguýt nhau.

        XUÂN XƯA, XUÂN NAY.

Ta về tìm lại thanh tân
Trên áo tank top, trên quần legging
Em qua đỏng đảnh vô tình
Ta rớt con mắt, giận mình mãn xuân.

          ÁI KHANH.

Ta đùa gọi bậu ái khanh
Bậu xưng thần thiếp, ta thành quân vương
Ai kêu bậu dạ dễ thương
Để ta xưng trẫm như đương thăng triều.

 

              (HÙNG NGUYỄN)