Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (8)



     NGHIỆP NHÀ.

Đời cha ăn mặn mấy rừng
Đời con khát nước cũng ngần ấy sông
"Thâm sơn" cha khóc nhiều không?
Đêm con "cùng cốc" vỡ lòng máu xương.
  
____________________________________


     HẬU CHIẾN.

Khoanh tay ngó chiến trận tàn
Lửa không đỏ nữa lại bàng hoàng đau
Ngẫn ngơ rũ xuống thạch câu
Bát hương lạnh lẽo trên lầu vô danh.
  
__________________________________

     LINH CẢM.

Chiều nay cần một chút mưa
Để lòng dạo lại những xưa nay buồn
Vá chưa cánh vỡ Chuồn chuồn
Loay hoay linh cảm đón luồng bão qua.
 alt

    
        LẬT TRANG KINH CŨ.

Buồn buồn tụng lại kinh xưa
Hổ ngươi, đã phạm Tiểu thừa rồi sao?
Không qua nổi chuyến ba đào
Phật còn dính nợ ta nào dám tu.
  
_________________________________________

     NGÀY CHẾT.

Nắng... chết,
Buổi chiều mồ côi
Nhà thơ đưa đám cứ ngồi đọc... thơ
Cơn mưa tang chế chạy cờ
Ướt dâng nhếch nhác bàn thờ... hoàng hôn.
  
______________________________________

          LÃNH CẢM.

Từng đôi vú đẹp, sáng nay
Đi ngang cặp mắt đã thay hết tròng
Vô duyên... cái núm chào Đông
Người chưa lãnh cảm chỉ lòng mới... tê.
  

alt

       
      TIỂU DƯỚI TRĂNG.

Rùng mình... em tiểu dưới trăng
Ướt lưng còng gió - Quãng Hàn lại mưa?
Biển hiền sóng nổi bọt chưa?
Vọng khua róc rách xuôi bờ nguyệt lưu.
  
___________________________________

       TRĂNG OZONE.

Trăng từ lổ nẻ ozone
Trăng ra thế giới theo bôn ba người
Có khi dở khóc dở cười
Vết nhơ nguyệt thực mặt trời phủi tay.
  
__________________________________

          MÚA LÂN.

Tùng tùng cắc cắc tùng tùng
Đôi lân nhảy múa dưới trùng trùng thu
Một con cặp mắt bị mù
Tưởng trăng đã lặn gật gù vểnh (xxx).

 alt
    
         SÓI HÚ TRĂNG.

Lạnh lùng tiếng sói hú trăng
Thê lương hồn núi thù hằn réo tên
Bể dâu oán trả ơn đền
Người rời sân khấu đã quên mất tuồng.
  
___________________________________

       TRĂNG QUÝ PHI.

Trăng đeo vó ngựa biên thùy
Về xem Nguyệt điện vũ y Nghê thường
Lệ chi trăng mật đoạn trường
Quý phi hài mỏng bên đường... trăng tan.

                                    (Hùng Nguyễn)

 alt


           

Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (7)


    
    Ngẫu hứng LÝ CHIỀU CHIỀU.

Lặc lè ướt bãi ngô đồng
Gánh qua phước phận vú vồng tưng tưng
Em cười sao mắt rưng rưng
Nặng chồng nặng cả người dưng Tây lầu.
  
_________________________________

     Ngẫu hứng LÝ CHIM QUYÊN.

Đêm qua có ngủ với chồng
Làm ơn đừng xách mặn nồng ra khoe
Buồn đưa nhãn rụng đầu hè
Chim Quyên hót giễu anh mê vợ người.
  
__________________________________

     Ngẫu hứng LÝ NGỰA Ô.

Dìa dinh... Kiệu đã dìa dinh
Bên tàu tháo khớp khóc trinh tiết nàng
Đồng thòa qua mặt nén vàng
Ngựa Ô nửa mắt hí vang chân đèo.
  
_______________________________

     Ngẫu hứng LÝ CON SÁO.

Tiếc gì thứ sáo sang sông
Mà lo trau chuốt cái lồng gãy nan
Giá anh đừng trễ đò ngang
Em đâu khổ chốn thếp vàng sơn son.
  
_________________________________

     Ngẫu hứng LÝ QUẠ KÊU.

-"Quạ kêu: Nam đáo Nữ phòng"
Thơ anh xé ruột, em Phòng được không?
Thở dài, dựa lấy hơi chồng
Sợ không đở nổi tấm lòng người dưng.
  
___________________________________

     Ngẫu hứng LÝ ĐA ĐA.

Đa đa đậu phải nhánh đa
Chồng gần chểnh mãng, chồng xa ương gàn
Núi non thắp thỏm đôi đàng
Buồn như Bà Huyện Thanh Quan... vịnh đèo.
  
___________________________________
  
      THU HOÀNG BÀO. 

Mười năm thổ phỉ lên rừng
Tránh loài mắt thịt..., người trần ngụy trang
Mùa thu khoác cánh áo vàng
Lạy trời gió lặng trên hoàng bào ta.
  
____________________________________

     CÁNH QUẠ CHIỀU THU.

Lá vàng cây có buồn không?
Mà sao tịch mịch cả mông mênh đồi
Quạ chiều sổ áo mồ côi
Đậu nhành tầm gởi hót bồi lưu ly.
  
_______________________________

     GIỮ LẤY THU NÀY.

Cuống cuồng ôm chặt mùa thu
Kẻo ta lại lạc mất nhau bây giờ
Trãi lòng thương lá vẩn vơ
Gian phi thừa dịp giăng thơ bẫy tình.
  
_________________________________

     LÁ VÀNG BỞI THU.

Mùa thu rất kém thông minh
Để bao nhiêu lá bỏ mình ngoài sân
Nắng xưa nhuộm mấy phong trần
Mà vàng đến nỗi không cần tắm trăng.
  
______________________________

     CHỚM THU.

Chớm thu duyên hải rồi sao?
Mà chim Bói Cá liệng vào rừng sâu
Thăm dò lá rụng về đâu
Lần theo con suối chặn đầu Vũ môn.
  
____________________________
  
            ĐAU.

Lời quanh bởi khóe môi cong
Ta chưa bồ tát nên lòng cứ đau
Thà ngồi ngó biển hóa dâu
Còn hơn để chiếc thuyền câu lắm bờ.
  
______________________________

       TIỂU THI.


Ta cùng với núi tiểu thi
Núi tiểu thành suối một đi không về
Ta tiểu từng giọt lề mề
Nửa đời báo khổ con đê lở bồi.
  
_____________________________

        BÓNG.

Mắc mồi câu lấy bóng mình
Lòng trùng trùng sóng dập duềnh trăng khua
Dường như đêm đã mút mùa
Bóng cằn cổi lặn chào thua... gầm cầu.
  
____________________________________

          ĐÔI.

Bướm vàng đậu phải hoa vàng
Cả đôi nhập nhoạng thành hoàng hôn say
Môi kia ghé phải môi này
Cả đôi rừng rực hóa mây chở chiều.
  
________________________________

          NGỰA.

Chiều xuôi... ngựa cũng rũ bờm
Ngó lơ chiến địa há mồm thở ra
Thiên thu đò đắm Dịch Hà
Tần vương cả bóng, Kinh Kha nhỡ nhàng.
  
________________________________

          MÙA.

Mặt trời có lỡ qua đây
Giả đò rớt nắng thử ngày nhặt không
Ây dà, cái lạnh mùa Đông
Vẫn còn ngái ngủ trong lòng Hạ non.


                   (Hùng Nguyễn)


 

RƯỢU CHIỀU LẪN MẤY BUỒN VUI. - (Thơ Hùng Nguyễn)

alt
  
    rƯợU cHiỀu LẫN mẤy BuỒn VuI.

Lẫn trong chén rượu vỉa hè
Có bao hạt bụi cay sè lương tri
Bồn chồn như một thai nhi
Còn trong bụng mẹ muốn đi dọn đời...

Lẫn trong chén rượu lề đường
Có bao nước mắt tha phương nhớ nhà
Não nề như một phù sa
Muốn về đất mẹ phải qua biển người...

Lẫn trong chén rượu ba xu
Có bao cánh mỏng phù du dập dềnh
Chông chênh như một bập bênh
Oán xưa ân cũ biết đền đáp ai...

Lẫn trong chén rượu rẻ tiền
Có bao nghĩa khí ngả nghiêng sóng đời
Buồn thiu như một kiếp người
Giang hồ gãy gánh cuộc chơi xóa bàn...

                                       (HÙNG NGUYỄN)
alt