Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

ĐẸP GÌ NHAN SẮC PHÚ YÊN... (Lục bát Hùng Nguyễn)


    ĐẸP GÌ NHAN SẮC PHÚ YÊN...

Tới Cọp rình gái Phú Yên
Cũng thu nanh vuốt cười duyên làm lành
Cả khi gió thổi rùng mình
Em ngồi em... tiểu cũng tình như ai...

Tới Sư rình gái Phú Yên
Cũng so nhân quả ai... tiền mãn kinh?
Mỏ chuông mấy gõ vô tình

Từ em trắng nõn thình lình đứng lên...

Tới Vua rình gái Phú Yên
Cũng lum khum đứng kệ nghiêng sơn hà
Hoàng cung nhan sắc đại trà
Sao em giữa chốn trăng già kiêu sa...

Tới Ta rình gái Phú Yên
Nửa đời kinh sử thánh hiền quên luôn
Thần linh v cõi em... truồng
Trăm năm không đặng đâm buồn ngàn thu...

Lũ mình rình gái... Phú Yên
Ác nhơn chi lắm cái duyên quê nhà
Em ngồi, mất nết thi ca
Nhưng Thơ thiếu chút đàn bà hết... ngon.

                           (HÙNG NGUYỄN)