Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

LENG KENG CHUÔNG GIÓ CUỐI NĂM. (Thơ Hùng Nguyễn)

       LENG KENG CHUÔNG GIÓ CUỐI NĂM.

Leng keng chuông gió nhà hàng xóm
Gió bấc lập xuân lạnh buốt lòng
Gọi chi trắc ẩn mùa cổ thụ
còn giấu hình hài trăm lộc non?

Mười năm đất khách, mười năm lạc
Từng Đông mỏi mắt chực Xuân sang
Củi khô từng nhánh đơm Mai giả
Đỡ nhớ quê nhà, đau... dã man.

Leng keng hàng xóm, hồi chuông gió
Chuốc mình độc ẩm chén co ro
Áo xuân mấy nhuộm hồng nhan thắm
Mà đỏ vằn lên mắt hẹn hò?

Cứ hẹn năm này, rồi... năm nữa
Riết rồi rượu nhạt nãn người xưa
Có về, dâu biển thành khách lạ
Còn giọt nào đâu uống giao thừa?

Leng keng chuông gió, leng keng dỗ
ly khách mùa đông nợ thương hồ
Mai mốt tiện đường về cố thổ
Xin đừng chim Khách hót... tri hô.

Chiều nay dự báo: đêm bão tuyết
Màn đơn, gối chiếc, ngủ, tất niên
Biết đâu giữa cõi chiêm bao lạnh
Hồn ấm hương trầm... lễ gia tiên?

              (HÙNG NGUYỄN - 17/1/2020)



Thứ Sáu, 10 tháng 1, 2020

GÁI MỘT ĐỜI CHỒNG. (Lục bát Hùng Nguyễn)

       GÁI MỘT ĐỜI CHỒNG.

Khổ như gái một đời chồng
Bữa mưa bữa tuyết mùa đông trở mình
Tê lòng ướt dạ, nín thinh
Khoanh đời co rúm trữ tình với ai?

Khó như gái một đời chồng
Sợ sang bến lạ đò chòng chành trôi
Sông nào chẳng lở chẳng bồi
Sợ bên kia ấy đãi bôi bên này.

Ngon như gái một đời chồng
Rượu cũ bình mới, say nồng nàn say
Nợ đời mấy trả mấy vay
Ngữa bàn tay trắng còn đầy hoa cung.

Ngọt như gái một đời chồng
Thương cho cái bướm con ong rộn ràng
Hương xưa mật cũ khẽ khàng
Có nên nhuận sắc son vàng tuần trăng?

Tình như gái một đời chồng
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông đã từng
Mùa riêng em, nắng vỡ rừng
Có con ngựa nhỏ lưng tưng,
Buồn cười.

                       (HÙNG NGUYỄN - 10/1/2020)

 

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

THƯƠNG. (Thơ Hùng Nguyễn)

           THƯƠNG.

Ta tìm nhau giữa bùng nhùng cuối dốc
Nơi anh còn cây cổ thụ chết khô
Nơi em còn thân dây leo lêu lổng
Níu đời nhau nuôi lấy giấc mơ hồng.

Ta thấy nhau giữa muôn trùng oan khuất
Nơi anh còn gánh cơm áo tha hương
Nơi em còn loay hoay mùa gió chướng
Nhìn đời nhau mưa nặng một miền thương.

Ta gặp nhau giữa Eden hoang dã
Nơi anh còn chút hào sãng Adong
Nơi em còn môi Eva nóng bỏng
Chạm đời nhau quả táo bói say nồng.

Ta thương nhau giữa chuyến tàu hồng thủy
Nơi anh còn lẻ tẻ góc Nam kha
Nơi em còn giọt sương treo đầu lá
Thì... đời nhau,
Thôi,
Rong cũng đơm hoa.

               (HÙNG NGUYỄN - 6/1/2020)