Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

LỤC BÁT TỨ TIỆT : -ÔM... (Thơ Hùng Nguyễn).

     
      ÔM MÃN TÍNH.
Ôm em tới thúi cả chiều
Tới nhăn cả gió, tới xìu cả mưa
Gánh tình dọn phải chợ trưa
Biết ta cữu vạn có vừa ý em?

      ÔM CẤP TÍNH.
Giận đời, ôm chặt người... dưng
Đến bẹp cả vú mà rưng rưng lòng
Làm sao hiệp ngãi vợ chồng
Chia xương sẻ thịt mà không ai buồn.

alt
     
     ÔM TRỜI.
Ôm trời, mếu máo với Trời
Hỏi sao để đất bắt người đi hoang
E mai rừng rú bazan
Máu đâu tưới đỏ, lá vàng... tội cây.

      ÔM ĐẤT.
Chịu phiền ôm lấy núi sông
Ru Trường Sơn ngủ, dổ Cữu Long cười
Triều đình lấy của bỏ người
Sẫy đàn tan nghé, đất trời mồ côi.

                                  (Hùng Nguyễn)