sÂn KhẤu ThÁnG tƯ.
Ta sinh nhầm buổi trời đãi thánh
Mong gì gia thế đỡ cuộc chơi
Máu ta còn rẻ hơn nước lạnh
Hà cớ gì không đổ xuống đời.
Bày trò hảo hán Lương Sơn Bạc
Đứa chết đứa tù đứa chó hoang
Gang thép mười năm còn mục nát
Ta cười ngạo mạn sống lang thang.
Đừng tưởng giang hồ rặt lưu manh
Bọn ta kinh sử chất đầy mình
Đêm rừng thiếu gái đâm nói tục
Bữa rượu nặng lòng hơn công danh.
Bạn bè bầy lũ toàn quân tử
Thấy vú người dưng cũng không thèm
Tiếc mình nội lực còn non kém
Đem đời ra viết hóa kinh thư.
Rượu nào tống tử Đơn Hùng Tín
Rượu nào Tào Tháo tiễn Quan Công
Mời ta chi rượu bên sông Dịch
Một chén ân tình mấy lưu vong.
Miền Đông Nam bộ lòng người rộng
Thảo khấu cắt rừng vá núi sông
Ôm con chiến hữu nằm tâm sự
- Mai mốt yên hàn, lấy nhau không?
Ngậm ngùi lao thất nhìn đồng phạm
Những đứa sa cơ nhếch nhác nằm
Chí lớn cùm treo teo nhỏ lại
Đói khát tù y thoắt rộng dần.
Đợi mùa nước nổi sông rất sâu
Trẩm mình thủy táng mấy thiên sầu
Ơ hay, sóng mếu: Đừng ô nhiểm
Đành giữ thân tàn đón bể dâu.
Đâu phải chiều nào cũng Kim ô
Ta về đen đủi giữa mả mồ
Hoàng hôn thành Quạ lời tang tóc
Mẹ lạy người đời vắt lệ khô.
Qua bên này sông là viễn xứ
Con Tốt buồn xo ván cờ tàn
Tướng sĩ co đầu đi "nhất khứ"
Chổng kềnh xe pháo giữa phố hoang.
Ta nhắn người yêu nơi oan nghiệt
Sẽ về sơn thếp lại vàng son
Sang năm chưa chắc còn kinh nguyệt
Thì hẹn làm gì xúm đẻ con...
(Hùng Nguyễn)
___________________________________________________________
___________________________________________________________
(PHIÊU VÂN CẢM TÁC)
Nỗi Niềm Tháng Tư
Chốt tiến qua sông hề nhất khứ
Cờ tàn sĩ tượng chỏng trơ thành
Hồn xưa pháo mã về biên ải
Những nấm hoang mồ cỏ phủ xanh
Nhược tiểu thân ta dày gió bụi
Đôi bờ cách trở một trùng dương
Tình đan áo mỏng choàng đêm gió
Bóng ngã đèn khuya lạnh phố phường
Mấy thằng ngất ngưỡng nghiêng bầu rượu
Dạt bước kỳ hồ chí bốn phương
Đất khách quê người chưa tuốt kiếm
Giòng sâu bến cạn ngộ vô thường
26.04.2014
Phieuvan_Thlangdu
___________________________________________
___________________________________________
(LAN PHƯƠNG KTV CẢM TÁC)
Ngậm ngùi tháng Tư.- Thành xưa thất thủ, tướng suy vong
Chiến mã xương phơi giữa cánh đồng
Ngày từ đất mẹ ghi ngày tử
Rũ chiến bào đi, khóc lệ hồng
Nghĩa trang viễn xứ xa xôi lạnh
Tuyết trắng như lòng, buốt gót đau
Trăng treo phiến đá, mưa quên tạnh
Gió mãi đi hoang, nắng nhạt màu
Tháng Tư cúng đám cô hồn sống
Tóc lẫn vào sương, mắt cạn mờ
Bơ vơ cụng chén, cười như mếu
Đổ hết sơn hà lên chiếu thơ
Vết sẹo im lìm trên da nhăn
Dúm dó tha hương kiếp tục trần
Mùi rơm rạ thức trong cơn mộng
Đoái quốc nhưng đời vong mất thân
Tháng Tư gặm nhấm tim mòn mỏi
Cơm áo phanh thây giữa đất người
Về đi, sông núi xưa đâu hẹp?
Vùi đầu ngực ấm. Khóc. Mình ơi!