HAI CỰC THU XA. Bên kia nắng hãy còn xanh Bên này mưa đã tập tành ướt khô Lệch trời, ta máu giang hồ Chỉ lo... méo đất, con bồ thở than. NGŨ SẮC THU. Trận mưa đổ ẩu xuống chiều Mùa thu lấm láp những điêu ngoa màu Lá vàng, bông trắng, đất nâu Bài thơ tím tái tịnh câu xanh dờn. ĂN TRONG MÁU. Hàng ngày hàng tháng hàng năm Lòng ta ta biết những thầm lặng đau Từ khi da thịt về nhau Vui buồn em đã thuộc làu đời ta. GIẤC MƠ DƯỚI CHÂN THÁP NHẠN. Nhạn hồng bay phía trời mưa Để dành bên nắng thuyền trưa nay về Lê dân hoan lạc đề huề Chiêm Vương khóc Tháp tứ bề rêu phong. (HÙNG NGUYỄN)
UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG. Có trăng, có gái ra đường Đổ cha chiếc bóng xuống thương yêu này Lầm bầm cũng tại mình say Không ôm hết nổi, bóng bay tung hoành... MẠNH AI NẤY UỐNG. Ờ..., thì em uống Coca Mình ta độc ẩm rượu pha với tình Ơ... hơ..., thiên hạ thất kinh Em đơ cán cuốc, ta bình tỉnh... Ôm. MÂY NGÀN GIÓ NÚI. Mây ngàn lơ lững tuổi tên Bài thơ gió núi đưa bềnh bồng, đưa Thưa chiều, nắng đã về xưa Chưa chơi kịp sáng, đời trưa mất rồi. (HÙNG NGUYỄN)
THẤT PHU CA. 1. Hoàn lương nào thấy chén quân Mười năm chén tống uống lưng giang hồ Rượu nào ấm nổi đáy mồ Cặp tay kỷ nữ có chờ họ Kinh? 2. Uống cho kịp chuyến sang đò Biết sau sông Dịch mấy trò bể dâu Rượu mời chổng vó nông sâu Trời xanh say ké mối sầu thất phu. 3. Mỗi mùa rụng một phù du Coi như ăn hớt thiên thu chút đời Ngã ngồi thở dốc ít hơi Chưa vơi hào khí đất trời điểm danh. 4. Ngựa hồng gặm cỏ thái bình Mà say như thể chiến chinh vào mùa Cúi đầu sĩ tốt a dua Cụng nhau chén phạt để thua trận đời. 5. Thước gươm chưa kịp vẫy vùng Bóng Vương lồng lộng điệp trùng cọp beo Cuồng ca phách dạt hồn xiêu Rằng sau bia đá khắc nhiều oan gia. 6. Mười năm đời nhuộm mẹ già Tóc phơ lau trắng mắt nhòa mưa xa Thịt thà hao bảy hụt ba Con về... quỳ lặng hiên nhà, hóa câm. 7. Bốn bề đường cái quan, xưa Chỉ còn cỏ cũ lưa thưa một bề Chân xưa đã vấp lời thề Ngó quanh ngõ nhỏ người về hớ hênh. 8. Vàng phai rêu úa động đào Tỉnh chưa trận rượu chuốc vào đá hoang Ngậm ngùi trơ cội hoàng lan Hoa tan mấy thắm, chim tàn mấy bay? 9. Quạ vàng đậu nhánh san hô Tà dương cầm chắc kim ô phía người Dưng không gió trở rối bời Tóc em giặc giã một trời Xuân Thu. 10. Leo heo gió rạp ven đô Trong kia phố chợ đèn gô cổ đường Người đi tìm bóng người thương Hỏi trăng trăng ngoảnh, hỏi sương sương mờ. 11. Em chơi qua chổ thạch đài Cỏ cây từng phận cũng mai một dần Chờ chi con nhạn vô phần Để nhan sắc rụng mùa trần trụi qua. 12. Rừng xôn xao gió thốc chiều Có hay tóc ấy đã nhiều hương bay Bây giờ tóc gội cho ai Mà người đầu núi thở dài khôn khuây. 13. Quán quen, chủ lạ, khó đùa Rượu nào cũng rượu, cũng mua bằng tiền Nụ cười cũ rích, mất thiêng Câu thơ thế chấp sợ phiền người xưa. 14. Cười gằn... diện bích mười năm Buồn vui hạ thổ, đời cầm cố ư? Sư già vỗ mộng an như Có Không giữa cuốn thiên thư vô tình. 15. Ngàn ly có cạn mười năm Một ly cũng đắng mấy căm ghét mình Trên miền sóng rượu Lưu Linh Thuyền thơ ai lướt chở tình xuôi Nam? (HÙNG NGUYỄN - 20/7/2014)
vỚi VầNg TrĂnG tẠm GiỮ. Nửa đêm nguyệt hạ tan thành nước Giọt xuống trần gian hổ phách vàng Thoắt áo em lòa vườn kim tước Ta hỏi lòng mình mấy dạ quang? Đâu phải người về từ Đông Bắc Mà sông cuống quýt thết phù sa Vó cũ qua mòn nương nhan sắc Tiếng nhạc ậm ờ đêm nguy nga... Còn đó không em, mùa hạnh ngộ? Nửa dáng trăng duyên cũng phập phồng Em như sóng đổ tràn đại lộ Hồi hộp, ta chìm sương... khói... mông... Mỗi độ trăng đầy - trăng mỏng dính- Ta lật trên tay đếm nguyệt kỳ Thương em trắc ẩn tìm thiên định Biết giọt mật nào thắm cuồng si... Đêm, em ạ! Ta buồn, vạn lý Bật quẹt mồi lên ngọn vĩnh hằng Ngực em lóa, bồi hồi xứ Mỹ Cái Nhớ, cái Thèm... Mẹ kiếp, Trăng. (HÙNG NGUYỄN)
CHIM TA. Ở không... ngứa mỏ, hót chơi Sáng nay chim chóc khơi khơi ra đường Ta ôm cây viết vô thường Rình rình thời thế bất tường, làm... thơ. CON DIỀU. Tênh tênh đất nước thanh bình Từng con diều giấy thả mình trên không Tanh tanh thế giới tranh hùng Từng bầy diều dữ lượn vòng tử thi. (HÙNG NGUYỄN)
CHỢT MƯA THÁNG BẢY. Mới giăng mùa nắng hồng đào Cơn giông tháng Bảy xộc vào chiều tôi Đồ rằng chỉ ướt chổ ngồi Ai hay mất trắng miếng mồi câu... Em. MIỆNG EM. Em cười lấn lướt cả trăng Hàm răng trắc nết khi nằm trong tôi Chuồn chuồn cắn rún là bơi Sao qua không nổi bờ môi em mềm. NÍN ĐI! Làm ơn nín khóc, được không? Đã bao muối xát vào lòng: mặn nhau Từng chia trăm cuộc bể dâu Anh ham chơi chút, em cào cấu chi. NẮNG VỀ. Rằng xưa khi nắng bỏ đi Tuyết tràn như... giặc, lá hy sinh... Cười Rằng nay nắng trở lại trời Mỗi bông hoa nở mấy lời giao hoan. HÁT LÊN LỜI THƠ. Khi buồn, em hát thơ tôi Câu thương câu nhớ đem bồi dưỡng nhau Câu nào câu đớn câu đau Cứ đem bỏ xó mai sau nhắc đời. MỎ HỖN. Can gì, mưa nắng của trời Chim giơ mỏ hỗn hót lời sân si Chùa nào chuông chẳng từ bi Sao em không học lại đi học... Người. AO NHÀ VẪN HƠN. Ta về thả cá ao ta Con lăn con lóc con tà tà... bơi Một con ngữa bụng hết hơi Ao nhà thì chật, ao người thì... dơ. (HÙNG NGUYỄN)
NÂU SẬM HOÀNG HÔN. Xẫm chiều nâu tận từ bi Hoàng hôn đến thế lấy gì mà quên Loay hoay trong mớ bồng bềnh Sinh hư táy máy lòng mình dạ ai. LỠ CÁN CHẾT CHÚ CHIM. Tưởng đùa, giỡn mặt còi xe Con chim mắc chẹt còn le lưỡi... cười Rùng mình, muốn khóc, chim ơi! Cõi trời vốn rộng sao chơi cõi người? LOANG LOÁNG BÓNG ĐỜI. Đương không khõa sạch bóng đời Để chiêm bao gặp thứ người gì đâu Cuối đường gái gú lau nhau Đầu đường khập khễnh vó câu ra... rìa. VỚI M. ĐEN-MEXICO. Da đen đầu vú cũng đen Mùa xuân củ Ấu mon men lõa lồ Người trần mắt thịt,... Nam mô, Ta say... Gái Mexico... bật cười. (HÙNG NGUYỄN)