MÙA XUÂN KHÓC KHÔ. Mùa Xuân... dựa cột pháp trường Bạn tôi đâu thấy quê hương lắc đầu Đau này chỉ mỗi mẹ đau Máu này chỉ thắm trên cầu nhục vinh Dường như viên đạn rùng mình Khi ghim vào thẳng khối tình nước non Nghoẻo đầu ngực áo nhuộm son Đất vương xác pháo rước hồn lìa thân...
Mùa Xuân... bó gối vệ đường Mẹ tôi tóc rối mười phương gió lùa Hỏi trời: Mưa đã tạnh chưa? Để rừng ấm lại một mùa khổ sai Máu xương mấy nợ tương lai Mà đem vung vãi trên đài tồn vong Ván cờ thua thắng chưa xong Mười con Tốt thí qua sông... chết mười.
Mùa Xuân... ướt nửa chổ nằm Em tôi lén lút khóc thầm người xưa Trăm năm chi tội duyên thừa Từ khua lóc cóc rượu đưa vó hồng Từ em cuốn gói lấy chồng Từ người ngã ngựa bên dòng sử oan Thì thôi, một trận dỡ dang Em lau nước mắt, mở màn... Chào Xuân. (HÙNG NGUYỄN - Khai bút đầu năm Ất Mùi)
ĐÔI MIỀN VALENTINE CÁCH TRỞ. Valentine, Một mình tôi, Và... tuyết Mênh mông nỗi buồn lớp lớp trắng ngoài hiên Dubonet nhẹ hều, ừng ực uống chi mà say chí tử Em đâu mất rồi? Ta chuếnh choáng nghiệp duyên... Valentine, Một mình em, Và... gió Thông thốc buổi chiều vực thương nhớ quanh co Vai mỏng mảnh đã mỏi chưa sao gánh tình vẹo vọ Anh lại chạy đi đâu rồi? Ai sẽ giúp em hâm lại vò rượu cũ giữa tàn tro... Valentine, Hai đứa mình, Và... biển Bên này bờ đau đớn ngó bên kia Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, rồi... năm năm Càng ngày càng thấm thía Sóng chi mà thất đức? Cứ vỗ oan khiên thăm thẳm nát đôi miền... (HÙNG NGUYỄN - Viết ngày 14/02/2015)
NỢ ĐỜI. Thấy hoa là biết chủ vườn Thấy chim trúng đạn biết phường nào săn Trời đùa bụi chuối vườn trăng Cháo hành Thị Nở cầm chân Chí Phèo... (HÙNG NGUYỄN) ____________________________________
TRĂNG VỤN. Em ngồi bên thềm... Vọc trăng Lóng la lóng lánh giọt trăng đầy trời Dường như trong cặp mắt người Đôi ba bán nguyệt mỉm cười... Hồi xuân. **** TRĂNG MÒN. Ngày xưa, trăng mấy bảo hành Vẫn theo dâu bể sáng cành trăm năm Đêm nghiêng rót lục huyền cầm Câu thơ chảy ướt dáng rằm thiên thu. (HÙNG NGUYỄN)
QUA CHIỀU... CHẠM NGÕ THIÊN THU. Qua chiều... Chạm ngõ thiên thu Giấc trăm năm mộng cũng phù du thôi Vàng son mấy độ lở bồi Còn bàn tay trắng buông xuôi mà về... Qua chiều... Chạm ngõ thiên thu Vườn trăm năm mộng chim ru mấy lần? Ngậm ngùi mùa lá chuyên cần Muốn về nguồn cội phải trần lưng rơi... Qua chiều... Chạm ngõ thiên thu Giấc trăm năm mộng mộng du cuộc người Tóc tơ thệ nguyện lắm lời Còn duy ngấn lệ đọng nơi mắt lòa... Qua chiều... Chạm ngõ thiên thu Chuyến trăm năm mộng xa phu còn gì? Chỉ còn tàu cỏ lưu ly Vênh vang nhớ trận ngựa đi phong thần... (HÙNG NGUYỄN)