Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013
Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tiệt Bình Dân (7)
Ngẫu hứng LÝ CHIỀU CHIỀU.
Lặc lè ướt bãi ngô đồng
Gánh qua phước phận vú vồng tưng tưng
Em cười sao mắt rưng rưng
Nặng chồng nặng cả người dưng Tây lầu.
_________________________________
Ngẫu hứng LÝ CHIM QUYÊN.
Đêm qua có ngủ với chồng
Làm ơn đừng xách mặn nồng ra khoe
Buồn đưa nhãn rụng đầu hè
Chim Quyên hót giễu anh mê vợ người.
__________________________________
Ngẫu hứng LÝ NGỰA Ô.
Dìa dinh... Kiệu đã dìa dinh
Bên tàu tháo khớp khóc trinh tiết nàng
Đồng thòa qua mặt nén vàng
Ngựa Ô nửa mắt hí vang chân đèo.
_______________________________
Ngẫu hứng LÝ CON SÁO.
Tiếc gì thứ sáo sang sông
Mà lo trau chuốt cái lồng gãy nan
Giá anh đừng trễ đò ngang
Em đâu khổ chốn thếp vàng sơn son.
_________________________________
Ngẫu hứng LÝ QUẠ KÊU.
-"Quạ kêu: Nam đáo Nữ phòng"
Thơ anh xé ruột, em Phòng được không?
Thở dài, dựa lấy hơi chồng
Sợ không đở nổi tấm lòng người dưng.
___________________________________
Ngẫu hứng LÝ ĐA ĐA.
Đa đa đậu phải nhánh đa
Chồng gần chểnh mãng, chồng xa ương gàn
Núi non thắp thỏm đôi đàng
Buồn như Bà Huyện Thanh Quan... vịnh đèo.
___________________________________
THU HOÀNG BÀO.
Mười năm thổ phỉ lên rừng
Tránh loài mắt thịt..., người trần ngụy trang
Mùa thu khoác cánh áo vàng
Lạy trời gió lặng trên hoàng bào ta.
____________________________________
CÁNH QUẠ CHIỀU THU.
Lá vàng cây có buồn không?
Mà sao tịch mịch cả mông mênh đồi
Quạ chiều sổ áo mồ côi
Đậu nhành tầm gởi hót bồi lưu ly.
_______________________________
GIỮ LẤY THU NÀY.
Cuống cuồng ôm chặt mùa thu
Kẻo ta lại lạc mất nhau bây giờ
Trãi lòng thương lá vẩn vơ
Gian phi thừa dịp giăng thơ bẫy tình.
_________________________________
LÁ VÀNG BỞI THU.
Mùa thu rất kém thông minh
Để bao nhiêu lá bỏ mình ngoài sân
Nắng xưa nhuộm mấy phong trần
Mà vàng đến nỗi không cần tắm trăng.
______________________________
CHỚM THU.
Chớm thu duyên hải rồi sao?
Mà chim Bói Cá liệng vào rừng sâu
Thăm dò lá rụng về đâu
Lần theo con suối chặn đầu Vũ môn.
____________________________
ĐAU.
Lời quanh bởi khóe môi cong
Ta chưa bồ tát nên lòng cứ đau
Thà ngồi ngó biển hóa dâu
Còn hơn để chiếc thuyền câu lắm bờ.
______________________________
TIỂU THI.
Ta cùng với núi tiểu thi
Núi tiểu thành suối một đi không về
Ta tiểu từng giọt lề mề
Nửa đời báo khổ con đê lở bồi.
_____________________________
BÓNG.
Mắc mồi câu lấy bóng mình
Lòng trùng trùng sóng dập duềnh trăng khua
Dường như đêm đã mút mùa
Bóng cằn cổi lặn chào thua... gầm cầu.
____________________________________
ĐÔI.
Bướm vàng đậu phải hoa vàng
Cả đôi nhập nhoạng thành hoàng hôn say
Môi kia ghé phải môi này
Cả đôi rừng rực hóa mây chở chiều.
________________________________
NGỰA.
Chiều xuôi... ngựa cũng rũ bờm
Ngó lơ chiến địa há mồm thở ra
Thiên thu đò đắm Dịch Hà
Tần vương cả bóng, Kinh Kha nhỡ nhàng.
________________________________
MÙA.
Mặt trời có lỡ qua đây
Giả đò rớt nắng thử ngày nhặt không
Ây dà, cái lạnh mùa Đông
Vẫn còn ngái ngủ trong lòng Hạ non.
(Hùng Nguyễn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét