Ngậm ngùi câu thơ Đồng Đức Bốn...
Chắc mai học sách Đồng Đức Bốn
Thúc giục người yêu phải bỏ chồng
Đời ta phố thị, xa rơm rạ
Sao mộng mị buồn nỗi... Táo Công.
Mai lên hỏi lại Đồng Đức Bốn
Nếu nhỡ người ta không bỏ chồng?
Chẵng lẽ một đời ôm mối hận
Tiếc sáo sổ lồng bên kia sông.
Có thể ngày xưa Đồng Đức Bốn
Lỡ dại mà thương gái có chồng
Lòng ta... ta biết, ta ngốc nghếch
Yêu người sinh tử nhẹ như... lông.
Ta chưa biết bụng Đồng Đức Bốn
Vợ người... yêu lấy, có đau không?
Ta vẫn từng chiều như phải lửa
Nhấp nhổm nhà ai bếp đỏ hồng.
Mai lên mời rượu Đồng Đức Bốn
Ít chén say quên gái có chồng
Hoa Dung Tiểu lộ cùng nhau đón
Tào Tháo không về, nhọc... Quan Công.
Ừ nhỉ, ta chưa Đồng Đức Bốn
Mạnh dạn hỏi em "Dám bỏ chồng?"
Đời ta, lưu lạc đường thiên lý
Khi già... "Về ở với ta không?" ...
(HUNGNGUYEN)
em cũng thích bài này anh HN ạ.
Trả lờiXóaCam on TH da ghe tham. Nguoi ban dau tien den voi blog nay. Mong luon gan bo voi mot tinh ban van nghe day rong luong.
XóaXin hãy về đi, về với nhau
Trả lờiXóaNói đi mình, dù chỉ một câu
Đừng im như đá, như băng lạnh
Để tim tan nát, vỡ tình đau