MÙA ĐÔNG, EM Ạ!
Chạy không qua nổi mùa Đông
Câu thơ kiệt sức nãn lòng buông xuôi
Mặc ai che miệng cười ruồi
Niềm đau cứ kéo giật lùi ta... trôi.
CHIỀU THÁNG CHẠP.
Chuông chùa bộ rãnh lắm sao?
Mà âm thanh Phật đổ vào chiều nay
Rượu đời xô Tiểu một say
Để bao Không Sắc loay hoay vá chiều.
HẬU CHIẾN.
Khi thèm một đứa con chung
Ta xua cả đội tinh trùng chiếm em
Biết đâu giữa chốn bưng biền
Em còn đỏ lửa mùa... tiền mãn kinh.
BẦY TỐT QUA SÔNG.
Kinh Kha thất học đã đành
Sao ta lắm chữ cũng thành tốt đen
Cặm sào e tiếng chí hèn
Qua sông... ngũ mã... trống... kèn... phân thây.
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét