Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015
CÂU HÒ PHỐ MỚI VỌNG VỀ BIỂN XA. - (Thơ Hùng Nguyễn)
CÂU HÒ PHỐ MỚI VỌNG VỀ BIỂN XA.
1- Gã đàn ông trong phố...
Ví dầu... cỏ rạp bên lề
Giọt mưa...
Phố ướt...
Tôi về quạnh hiu
Em vay chi cả buổi chiều
Để tôi gánh nợ thiếu điều hụt hơi...
Ví dầu... đờn địch lã lơi
Tiếng chim...
Phố vỡ...
Tôi rơi chạm mùa
Em bày chi cả hơn thua
Để tôi bươn chải cuộc khua khoắng đời...
Ví dầu... trăng nửa lên trời
Sương sa...
Phố nhọ...
Tôi cười đãi bôi
Em khoe chi cả vành môi
Để tôi chết siếng trên đồi Hoàng lan...
Ví dầu... xuân lộc cái quan
Đường người...
Phố khách...
Tôi càng trơ vơ
Em đầy chi cả bài thơ
Để tôi hô hoán cơn mơ giết người...
_____________________
2- Người đàn bà ngoài biển...
Khi chúng mình chưa yêu nhau: Biển... ngọt
Tiếng em cười, tiếng sóng vỗ: Trong ngần
Đến một hôm, em vùi đầu khóc muồi khóc mẫn
Sóng chợt thét gào bởi vị mặn trùng dương !
(HÙNG NGUYỄN - Khai bút đầu năm 2015 với R.)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1- MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ XA PHỐ
Trả lờiXóaẦu ơ... cỏ đã bông lau
Mây chiều...
Sương sớm...
Xếp nhàu tóc Đông
Anh nợ gì lũy mi cong
Để em trả trọn kiếp long đong buồn?
Ầu ơ... Nốt hạ dây trùng
Nhịp run...
Phách lỡ...
Đàn bong phím tình
Anh bươn chải cuộc mưu sinh
Để em bày biện cuộc mình cô đơn
Ầu ơ... trăng nứt trời hờn
Đêm khô...
Mộng hạn...
Thơ mòn lối nhau
Anh không chết nỗi bể dâu
Em khoe sao hết niềm đau nụ vàng?
Ầu ơ... Xuân mót Lộc tàn
Người xa...
Đời muộn...
Vẫn tràn vườn mơ
Ta tròn vạnh mỗi vầng thơ
Tình không khuyết nổi một giờ, dù vênh...
2- NGƯỜI ĐÀN ÔNG TRỐN BIỂN
Biển vốn mặn khi chúng mình chưa hẹn
Cối tim xay muối lệ đáy trùng dương
Yêu trắc trở anh đày thân hoang đảo
Nước mắt em pha đậm đặc sóng buồn.