Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015
NGẬM NGÙI MỘT THUỞ THƯ SINH. - (Thơ Hùng Nguyễn)
NGẬM NGÙI MỘT THUỞ THƯ SINH.
Ngày xưa có gã thư sinh... giặc
Vô lớp buồn như vô... trại giam
Kinh thư lấm láp trên hè phố
Món nợ ân sư vướng phong trần
Đọc Kiều thấm thía thương cô giáo
Đã nhát lại hiền quá... Thúy Vân
Trẻ măng chưa biết đời vốn bẩn
Một bước sẩy chân chết mấy lần...
Ngày xưa có gã thư sinh... quỷ
Giấu sách trong lưng rất... yêng hùng
Tửu lượng "thằn lằn ly rượu cúng"
Lý Bạch tân thời uống đá chanh
Bạn bè một lũ quân trời đánh
Học ít chơi nhiều buổi chiến chinh
Cuối năm thi rớt cùng đi lính
Tên tuổi sau này kín sử xanh?
Ngày xưa có gã thư sinh... quái
Ấo trắng quần tây rất... học trò
Giờ chơi ngó gái qua cửa gió
Đâm lòng thương tóc, nhớ mắt xanh
Chiêm bao những trận không lành mạnh
Bạn học, ôm nằm như... hiền thê
Sáng ra tới lớp thành gian tế
Không lẽ yêu thầm cũng Sở Khanh?
Ngày nay có gã thư sinh... lão
Lang bạt xứ người rất thê lương
Đất quê vốn rộng, lòng người hẹp
Trời kín trên đầu, mây bốn phương
Cứ độ đông tàn, xuân ngấp nghé
Ngồi lê quán rượu góc phi trường
Đợi mỗi máy bay lên phía biển
Lại khà một ngụm nhớ cố hương...
Ngày nay có gã thư sinh... bệnh
Sợ chết, nằm lo không kịp về
Nhà quàn nước Mỹ đông lệ đá
Xứ tuyết tha ma lạnh tứ bề
Lẽ nào đến chết còn kẹt lại
Đất khách quê người, đau tái tê
Lạy em,
Lạy mẹ,
Cho hỏa táng
Xứ sở, yên thân, tro cốt về...
(HÙNG NGUYỄN - 24/01/2015 Viết tặng đồng môn Ban C trước 1975)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét