GÁNH CỦA MẸ.
Mẹ già oằn mảnh lưng cong
Trời sầm vội gánh núi sông vô nhà
Sợ mưa ướt mất sơn hà
Máu xương con cháu lại nhòa đất đai.
LÉN DÒM.
Lâu lâu rình gái tắm truồng
Thử coi dũng khí có còn như xưa
Đời buồn quá buổi chợ trưa
Ruồi bu kiến đậu hết lừa được nhau.
CON... NGƯỜI.
Rủ nhau đội lốt con người
Ngon lành ta cũng biết cười khi đau
Học đòi chi lũ bọ sâu
Giả đò thương tiếc ngọn rau cuống cà.
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét