CÔ ĐƠN CHIỀU. (Lục bát Hùng Nguyễn)
CÔ ĐƠN CHIỀU.
Chúng mình đâu biết gì hơn
Cô đơn va phải cô đơn thôi mà
Trời ơi! Xa thẳm mù xa
Sông em gió thét rừng ta mưa gầm
Chiều Long Quân bóng thâm trầm
Ôm bầu nắng sớm ăn nằm Âu Cơ
Cô đơn ai cũng dại khờ
Đem cơn mê nhuộm bài thơ dổ dành...
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét