PHỐ ĐÃ SƯƠNG CHIỀU...
Hoàng hôn loang lổ tóc người
Ơ hay... Nắng vỡ, ai cười mặc ai
Phố thôi nhan sắc trang đài
Tới bầy sẻ nhỏ cũng bay mất rồi
Sương rơi... Ừ, cỏ bôi vôi
Trắng thê trắng thãm mồ côi phố chiều
Ta nhe răng... Khóc, quạnh hiu
Trời ơi ! Cái giá người yêu thương Người...
(HÙNG NGUYỄN - Chiều 16/11/2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét