EM VẪN BÊN NGƯỜI NHƯ THẾ!
Em như con rắn lục
Trong thẩu rượu nằm khoanh
Chiều và anh lại đỏ
Em thương mình mãi xanh...
Em như chùm pháo nẻ
Treo giữa mùa đăng khoa
Cả nhà anh châm lửa
Xác pháo chờ gió qua...
Em như cọng bấc nến
Thắp đêm anh hết mình
Trời và anh rựng sáng
Sáp trên bàn long lanh...
Em như con cuốn chiếu
Lum khum đo dốc đời
Anh xìa tay dí bẹp
Lấy gì không... chết tươi.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét