Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

LỤC BÁT RU TÌNH (Thơ Hùng Nguyễn)






       LỤC BÁT RU TÌNH.

Ru hời ru... Ru hời ru...
Mây treo cổ độ chỉ phù vân xưa
Mi nào người khép nhặt thưa
Để chiều rưng rức cơn mưa ngập ngừng?

Ru hời ru... Ru hời ru...
Chim vào khe núi mộng du một mình 
Giọt sương lấp lánh đầu cành
Mùa quen thắp nắng thôi đành sắc không...

Ru hời ru... Ru hời ru...
Trăng non nguyệt thực đêm mù lòa đêm
Em về cổ tích nổi chìm
Bóng nghiêng hóa đá giữa thềm tri âm...
...
Ru tình. Ru hận. Ru hời.
Lưới trời võng đất ru người lạc duyên
Một giòng lệ ứa đôi miền
Đông ta ngập mặn bưng biền xuân em.

                    (HÙNG NGUYỄN - 11/12/2017)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét